Editor: Cà Rốt Hồng
Thủ trưởng Thịnh bưng ly trà trước mặt lên, chậm rãi uống một ngụm trà, thấy ly trà ở trước mặt Cố Lan San vẫn như lúc đầu, liền mở miệng, nói: “Sao không uống trà?”
Cố Lan San kinh hoảng lại giương mắt lên nhìn thủ trưởng Thịnh, cô hơi nhếch khóe môi, phát ra một tiếng “A.” Liền qua loa bưng ly trà trước mặt lên, gian nan nuốt trà xuống.
Thủ trưởng Thịnh lại rót đầy trà cho Cố Lan San, thần thái của ông thoạt nhìn không sắc bén giống như vừa rồi, làm cho người ta có một loại cảm giác thong dong và bình tĩnh, sâu lắng giống như biển cả: “Lan San, Lúc Nhị Thập cưới con ba biết con rất thông minh, hôm nay ba tìm con, đoán rằng con cũng biết vì sao ba đến.”
Đối mặt với thủ trưởng Thịnh khí định thần nhàn như vậy, Cố Lan San ngồi ở trước mặt của ông, có một loại cảm giác không chỗ nào che giấu, cô cảm thấy có chút lo sợ, nuốt nước miếng một cái, mới dốc hết hơi sức nói: “Biết.”
“Lan San, con quả nhiên thông minh.” Thủ trưởng Thịnh rất hài lòng với câu trả lời của Cố Lan San, trên mặt nghiêm túc treo một nụ cười như có như không, ông gật đầu, không vòng vo chút nào nói: “Có mấy lời, ba không muốn nói rõ, nhưng mọi người cũng đều biết tiếp theo nên làm như thế nào, theo ba được biết, kể từ khi xảy ra chuyện lần đó về sau, Nhị Thập vẫn không có trở lại biệt thự Lâm Phong, người ở nhà cũ gọi điện cho nó, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241047/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.