Editor: Cà Rốt Hồng
Cố Lan San nghe giọng nói bên trong cách một chiếc điện thoại còn mơ hồ làm cho người ta có chút cảm giác áp bức: “Lan San phải không? Bây giờ có rãnh không? Hẹn con ra ngoài nói chuyện một chút.”
......
Sau khi Cố Lan San cúp điện thoại, thầm nghĩ, chuyện gì nên tới thì cũng tới, đáy lòng của cô nỗi sóng mãnh liệt một hồi rất lâu, mới bò khỏi giường, cô tắm rửa sạch sẽ, chọn lựa một cái váy thanh lịch mặc vào, sau đó soi gương trang điểm sơ qua, liền cầm chìa khóa xe, đi xuống lầu.
Kể từ khi Cố Lan San cắt cổ tay tự sát về nhà đến nay, ngoại trừ thời gian đi làm, rất ít ra cửa.
Giống như cô cùng người thế giới bên ngoài cắt đứt liên lạc, buổi sáng đi đến nơi làm việc, buổi tối hết giờ làm trở về nhà, hiện tại rất không dễ dàng cô phải ra khỏi một cửa một chuyến, nhưng đã làm cho bà quản gia vui sướng đến phát rồ rồi.
Cố Lan San được bà quản gia vui vẻ đưa ra cửa, sau đó thuần thục xoay tròn tay lái, lái xe đi đến một quán trà đã hẹn trước.
Cố Lan San mới vừa đậu xe ở cửa quán trà xong, liền có một người mặc quân trang chào đón, tự mình mở cửa xe cho cô, nói: “Cô Cố, thủ trưởng Thịnh đã chờ cô ở bên trong.”
Cố Lan San gật đầu một cái, khóa xe, bước xuống, đi theo sau người mặc quân trang lên lầu hai, sau bảy quặt tám rẽ, đi vào một phòng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241043/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.