Thịnh Thế lẩm bẩm trong miệng “Bóp chết cô”, nhưng sức lực trên tay lại dần dần yếu đi.
Anh cảm thấy trong lòng mình tràn đầy bực bội, lại không thể nào phát tác, anh cứ như vậy bỏ qua cô, anh không cam lòng, nhưng anh muốn cô phải thế nào?
Anh giống như mất trí, trong đầu nỗ lực nghĩ, rốt cuộc nên làm thế nào chặt cô thành trăm mảnh, để cho cô đau đến không muốn sống.
Anh suy nghĩ, sau đó giơ tay lên, nắm tóc của cô, kéo cả người cô đi tới phòng ngủ.
Cố Lan San hô hấp dần dần bình ổn, cả người còn chưa hoàn hồn, cảm thấy da đầu truyền đến từng hồi đau đớn.
Đau, trong đôi mắt lập tức hiện đầy nước mắt, nhưng cô lại mím chặt môi, không để cho nước mắt rơi xuống.
Cô không biết anh sau đó làm cái gì, nhưng vô luận anh làm cái gì, đều là cô nên chịu, không phải sao?
Cô có thể nói, chỉ có câu thật xin lỗi, sau khi cô gả cho anh, vẫn luôn nỗ lực diễn tốt vai người vợ của anh, ngay cả khi cô thích Hàn Thành Trì, cô đều đã nỗ lực khống chế, vậy mà, cho dù cô làm sao, vẫn không thể làm trọn vẹn vai trò người vợ của anh.
Cô biết, anh muốn cô giải thích, nhưng cô hoàn toàn không biết giải thích như thế nào.
Thịnh Thế đem Cố Lan San kéo tới trước giường, nắm tóc của cô, ấn cô lên giường, anh thở hổn hển, mắt nhìn cô, tràn đầy hận ý, sức lực của anh rất thô lỗ, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240968/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.