Thịnh Thế nhìn trong mắt cô hiện lên sợ hãi, trong lòng nghĩ, cô còn biết sợ...... anh cong môi, lạnh lùng cười hai tiếng, cố tình hướng về phía cô đi tới, anh nhìn nét mặt của cô ở trong đáy mắt anh càng ngày càng trở nên hoảng sợ, lo lắng, tâm tình của anh dường như có chút dễ chịu, anh đi tới trước mặt cô, nắm lấy cổ tay cô, kéo cô tới trước mặt của mình, tay anh đặt tại cổ của cô, thẳng tắp đẩy lưng cô chống đỡ vách tường phía sau, anh nhìn ánh mắt của cô, nắm chặt cổ cô, từ từ dùng lực, trong lòng anh đều là tức giận, nóng nảy cùng ghen tức, anh luôn nỗ lực tự nói với mình, ở trước mặt cô khống chế tâm tình của mình, chớ dọa cô sợ giống như ngày trước, không phải trốn tránh anh, nhưng bây giờ cô lại hoàn toàn quên mất những thứ kia, anh chỉ có duy nhất một ý nghĩ, chính là muốn bóp chết cô, anh mang theo tất cả hận ý, cắn răng nghiến lợi lạnh giọng, mở miệng nói: “Cố Lan San, làm sao cô lại hạ tiện như vậy! Cô là người phụ nữ của tôi, tại sao cô còn quyến rũ Hàn Thành Trì, có phải là cô không có Hàn Thành Trì thì không thể sống nổi không hả? Trong mắt cô, chỉ một mình anh ta là đàn ông, có đúng hay không? Sáng sớm hôm qua trước khi cô đi làm vẫn còn cùng tôi lên giường, đến trưa cô liền không chờ được chạy đến nhà họ Cố cùng Hàn Thành Trì thân mật thắm thiết, cô xem Thịnh Thế tôi thành cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240966/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.