🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: VẠN HOA PHI VŨ



Cố Ân Ân biết rõ điện thoại Hàn Thành Trì tắt máy, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định gọi điện thoại cho Hàn Thành Trì, không biết bao nhiêu lần, mãi cho đến chín giờ, vẫn không liên lạc được với Hàn Thành Trì, Cố Ân Ân gấp đến mức khóc sướt mướt.



Thịnh Thế và Hạ Phồn Hoa vẫn đứng một bên, đối với những chuyện khác, Thịnh Thế không lo lắng, nhưng mà lại rất lo lắng cho Cố Lan San. Bọn họ chưa ăn cơm trưa, bây giờ đã là buổi tối rồi, anh thật sự sợ Cố Lan San đói bụng rồi.



Cho nên liền kéo Cố Lan San và Cố Ân Ân đến một trong phòng ăn, gọi một bàn thức ăn.



Cố Ân Ân nuốt không trôi.



Cố Lan San nhìn Cố Ân Ân không ăn, cô cũng không ăn, Thịnh Thế cau mày, anh gắp một đống thức ăn trên bàn vào bát Cố Lan San, sau đó mở miệng, nói: “Bây giờ không tìm được Thành Trì, buổi tối khẳng định sẽ không ai ngủ được, cho nên, hiện tại mau ăn một chút, đừng để đến lúc đó, người không tìm được, từng người từng người đói hoa mắt phải vào bệnh viện. Còn nữa..., tôi cam đoan với mọi người, Hàn Thành Trì, khẳng định không sao!”



“Làm sao cậu cứ khẳng định như vậy?” Cố Ân Ân chảy nước mắt, ngẩng đầu lên, chất vấn Thịnh Thế.



Thịnh Thế liếc mắt nhìn Cố Ân Ân, anh là người duy nhất ở đâu hiểu rõ sự thật, nhưng anh lại không thể nói, cuối cùng, anh chỉ có thể giật giật khóe miệng, nói: “Cố Ân Ân,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240883/chuong-430.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.