Thậm chí, những lời tỏ tình này, anh đều đã nghĩ rất kĩ, anh không muốn dùng lại những lời nói đã lạc hậu kia, hơn nữa với tính tình của anh, cũng không nói được những lời như vậy, anh chỉ suy nghĩ trong đầu một chút, đã cảm thấy toàn thân run lên, cho nên anh vắt hết đầu óc nghĩ, ước chừng suy nghĩ hơn nửa tháng, mới nghĩ ra được câu: dùng tất cả những điều tốt nhất của Thịnh Thế, đổi cả đời được bên cạnh Lan San. 
Tất cả mọi thứ, anh đều đã tỉ mỉ chuẩn bị. 
Nhưng tất cả   chuẩn bị tỉ mỉ như vậy, còn chưa kịp phát huy tác dụng, toàn bộ đã bị phá hủy. 
Trong lòng của cô, có một người, đó là người anh em của anh, Hàn Thành Trì. 
Một đêm kia, một mình anh ở tại quảng trường đó, ngây người thật lâu, thật lâu, lâu đến khi mặt trời mọc lên từ hướng Đông, anh mới từ từ đứng lên, trở về nhà. 
Anh tỏ tình, còn chưa bắt đầu, đã kết thúc. 
Lúc đó, xác thực là muốn giữ mặt mũi, anh biết cô thích người khác, sợ khi anh thổ lộ, sẽ bị cô từ chối. 
Cho nên, vài ngày sau là sinh nhật Vương Giai Di, anh thuận nước đẩy thuyền đem cô biến thành người phụ nữ của mình. 
Anh đã dùng cách không làm tổn hại đến tôn nghiêm, mặt mũi của mình, lại có cách để có thể lấy được cô. 
Anh vẫn cảm thấy cách  đó của mình vô cùng tốt, nhưng tối hôm nay, lúc nhìn thấy cô ở trên đường khó đau lòng như vậy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240840/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.