Editor: Cà Rốt Hồng 
Cô nghĩ, Cố Lan San kinh hoảng cái gì chứ, không phải cô ta mới vừa cùng Hàn Thành Trì hợp tác hóa giải lúng túng rất khá sao, không phải cô ta giả vờ làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra ư, cô chỉ nhìn cô ta, không phải cái gì cô cũng chưa nói ư, cô ta có cần thiết phải khẩn trương như vậy không? 
Cố Ân Ân thật sự cảm thấy rất buồn cười, cô không có gây gổ cuồng loạn với Hàn Thành Trì như mới vừa rồi, ngược lại thật bình tĩnh, bình tĩnh có chút đáng sợ, ánh mắt của cô, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào mắt của Cố Lan San, sau đó, nhàn nhạt mở miệng: “San San, lời nói vừa rồi của tôi cô đã nghe rõ chưa?” 
Cố Lan San hoàn toàn không nghĩ đến Cố Ân Ân sẽ nói với mình một câu như vậy. 
Giọng nói của Cố Ân Ân cũng giống như thường ngày, mềm mại nhẹ nhàng chậm chạp. 
Nhưng khi cô nghe thấy lại vô cùng khẩn trương, cực kỳ sợ hãi. 
Cô cắn cắn môi dưới, nhìn Cố Ân Ân, trong giây phút này, cô có một loại cảm giác không ngóc đầu lên được, cô nghĩ, người ở trên cõi đời này, nói chung không thể làm chuyện quá đáng, cũng đừng ôm vọng tưởng may mắn làm thì làm dù sao sẽ không có ai biết ở trong lòng. 
Nhưng hiện tại cô nhìn một chút thử xem, cái này gọi là gì? 
Cái này gọi là thiên hạ không có tường nào gió không lọt qua được, người sống cả đời nhất định phải lưu lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240739/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.