Vào giờ phút này, so với bất kì ai, Cố Lan San càng hy vọng nhanh chóng hóa giải lúng túng.
Nếu Hàn Thành Trì đã làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, như vậy cô liền làm bộ cái gì cũng không nghe thấy.
Vẻ mặt Cố Lan San miễn cưỡng trấn định lại, cô âm thầm hít sâu một hơi, nặn ra nụ cười giống thường ngày, hai mắt mở lớn, nói: “Em tìm chị em có chút việc.”
Hàn Thành Trì lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hơi nghiêng người, nhường đường, Cố Lan San bước vào trong phòng, thấy ly trà vỡ, còn có ly rượu, nhíu nhíu mày, đi vòng qua những mảnh vụn kia, đi tới trước mặt Cố Ân Ân, lo lắng: “Chị, chị không bị thương chứ?”
Lúc này Cố Ân Ân đã từ trong bất ngờ, tỉnh táo trở lại, cô nhìn ra Hàn Thành Trì và Cố Lan San đều đang cố tỏ ra bình thường.
Thật ra thì từ nhỏ bọn họ đều được học làm như thế nào để thể hiện sự thân thiện đối với những người mà mình không thích, đối với bọn họ mà nói, đây thật sự là điều dễ dàng.
Nhưng mà, vào giờ phút này, Cố Ân Ân lại cảm thấy Hàn Thành Trì hợp tác ăn ý cùng Cố Lan San như vậy rất chướng mắt.
Cô vốn còn đang suy nghĩ, Cố Lan San nếu như nghe được lời cô nói, cô phải làm gì.
Nhưng mà bây giờ, cô lại có đáp án.
Nếu Cố Lan San đều đã nghe được, sao cô lại không vui vẻ vạch trần tất cả!
Nhiều ngày như vậy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240738/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.