Edit: Ngọc Hân
Khi ánh mắt Thịnh Thế đặc biệt sáng ngời như vậy, Cố Lan San đạt tới cao triều, sau khi cả một đêm mất ngủ cuối cùng trong cơn mệt mỏi ngủ say sưa.
****************
Ngày hôm sau Cố Lan San tỉnh dậy sớm hơn Thịnh Thế.
Lúc cô làm việc, bất kể đêm trước ngủ muộn thế nào thì hôm sau vẫn sẽ dậy từ rất sớm.
Mặc dù rất buồn ngủ, Cố Lan San vẫn từ trên giường lưu luyến không buông bò dậy đi vào phòng tắm tắm rửa.
Người mềm mại trong ngực Thịnh Thế biến mất không thấy, anh cau mày lật người nặng nề ngủ tiếp.
Cố Lan San tắm xong đi ra ngoài, nghĩ tới tối nay phải đi nhà họ Hàn tham dự sinh nhật của Hàn Thành Trì liền chọn một bộ quần áo dài dịu dàng, phối hợp với một đôi giày cao gót tám phân, đầu tóc vén lên lộ cổ trắng noãn xinh đẹp.
Lúc cô đi giày cao gót bước ra từ phòng thay đồ, thuận tiện lấy cho Thịnh Thế bộ quần áo ném lên giường, liếc mắt nhìn thời gian nghĩ Thịnh Thế còn có thể ngủ thêm một lát nữa nên không đánh thức anh dậy, tự nhặt quần áo của mình và Thịnh Thế ở trên mặt đất trên ghế salon đi xuống lầu.
Lúc Cố Lan San xuống lầu thoáng loáng có thể ngửi thấy trong đống quần áo mình ôm kia có mùi hương quen thuộc và gay mũi truyền tới.
Cô rút từng chiếc quần áo ra, cúi đầu dùng sức hít hà.
Bà quản gia thấy Cố Lan San ôm quần áo bẩn đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240686/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.