Edit: Ngọc Hân
Nhưng nếu anh là Ngô Tam Quế, ha hả… Anh nghĩ anh cũng sẽ làm thế, vì cô giết hết thiên hạ.
Phản bội thiên hạ cũng không đánh mất cô.
Anh không phải là kẻ thiện nam tín nữ gì, càng không có đại nghĩa quốc dân, đáy lòng anh chỉ có một Sở Sở anh yêu.
Anh không làm được, được thiên hạ lại mất đi người chính trực bên cạnh, mình hi sinh anh có thể làm, nhưng vì cô anh bằng lòng dốc hết tất cả.
Thà phụ cả người trong thiên hạ cũng không thể phụ cô.
Thịnh Thế nhìn cô gái ngủ dưới ánh đèn mờ ảo vẻ mặt càng bình yên dịu dàng, tầm mắt anh cũng thay đổi trở nên thâm tình như nước. Anh mở mắt nhìn gò má xinh đẹp của cô hơi cong môi, lặng lẽ nở nụ cười, giọng rất nhỏ lẩm bẩm: “Thật đúng là một người khuynh quốc khuynh thành (Nghiêng nước nghiêng thành) hồng nhan họa thủy….. Nhưng nghiêng thì nghiêng nước và thành tên Thịnh Thế là được rồi… Đừng đi gieo họa cho những người khác…. Chậc chậc chậc chậc…. Thật sự rất muốn bắt em giam trong nhà, không để bất kỳ kẻ nào nhìn tháy vẻ đẹp của em… Em nói đi, sao anh lại thích em như vậy chứ? Em nói xem, em cũng chẳng tốt có phải không? Sở Sở? Diệp Sở Sở? Sở Nhị? Ha hả….”
Tất cả lực chú ý của Cố Lan San đều đặt lên mặt dây chuyền hình chai nước tương mà làm cô thỏa mãn lòng hư vinh, khiến cô mặt mày hớn hở, bây giờ nghe Thịnh Thế nằm bên cạnh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240685/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.