Edit: Bạc Bạc
Điện thoại reo lên, Thịnh Thế liền nghe máy, giọng nói hồ nghi, không xác định hỏi: “Sở Sở?”
Lúc này Cố Lan San mới ý thức được mình đã làm gì, sau khi cô và Thịnh Thế kết hôn, cô chưa từng chủ động gọi cho anh, chưa từng tham gia vào sinh hoạt cá nhân của anh, cô là không muốn làm phiền anh, nhưng bây giờ cô như bị thúc đẩy gọi cho anh vậy.
Cố Lan San cầm điện thoại di động, không biết làm gì, người rất khẩn trương, khóe môi cô giật giật, đầu óc cô trống rỗng, cô không biết nói cái gì, nên theo bản năng liền muốn cúp máy.
Thịnh Thế cùng mọi người đến “Kim Bích Huy Hoàng chơi đùa, thì điện thoại bỗng vang lên.
Anh không biết đã trễ thế này, ai lại gọi cho anh, nhưng lý trí của anh, căn bản không còn hy vọng là Cố Lan San gọi, khi anh lấy điện thoại ra, thấy hai chữ “Sở Sở” trên màn hình, anh cho là mình uống hơi nhiều nên bị hoa mắt, thực ra tối nay anh cũng không uống nhiều, anh dụi mắt, vẫn thấy trên màn hình là “Sở Sở”, như đã hiểu, như ngu muội, qua được một lúc, anh hít một hơi, mọi người chăm chú nhìn, anh cười một cái, tựa như anh đang nói chuyện làm ăn thì vợ đã từng vô số lần gọi tới, vẻ mặt nhận được điện thoại của lão bà cũng có, giơ giơ điện thoại, như bất đắc dĩ rồi lại hạnh phúc nói: “Lão bà của tôi gọi.”
Thịnh Thế đã thấy mấy người này làm như vậy với anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240669/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.