Cố Lan San suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cho là những suy nghĩ lung tung này là do cô quá mức rảnh rỗi.
Cố Lan San lập tức quyết định tìm việc gì đó để làm trước khi đi ngủ!
Để cô khỏi phải suy nghĩ lung tung.
Cố Lan San mở đèn bàn bên cạnh ghế salon, sau đó đứng lên đi đến trước bàn máy vi tính nhưng nghĩ lại công việc của cô cũng không có gì phải bận rộn nên đi vào phòng thay quần áo, quần áo bên trong cũng đã được treo ngay ngắn chỉnh tề, dường như không chuyện cho cô bận rộn, cô mím môi, suy nghĩ một chút, vẫn đi tới trước giá treo quần áo, lấy quần áo của Thịnh Thế xuống ném đầy đất, ném xong mới khom người nhặt từng món lên treo vào giá áo.
Đợi đến lúc Cố Lan San hết bận rộn thì cũng đã mười một giờ đêm, cô nên ngủ.
Cố Lan San vào toliet đánh răng, lúc đi ra trong nhà cũng đã yên tĩnh hơn nhiều, gần như yên lặng như tờ, yên lặng đến mức cô có thể nghe được tiếng gió thổi vù vù ngoài cửa sổ, cảm giác cô đơn khi ở trong phòng ngủ một mình lại trổi dậy, lan tràn khắp lồng ngực, Cố Lan San đảo mắt nhìn xung quanh, thấy ánh sáng trong phòng tắm, cô xoay người mở tất cả đèn trong phòng nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ nên đốt luôn nến chuẩn bị cho tình huống bất ngờ.
Trong phòng sáng như ban ngày, lúc này Cố Lan San mới yên tâm hơn, cô nhìn đồng hồ đã mười một giờ rưỡi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240666/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.