Editor: Mèo (meoancamam)
“Cố Lan San, tôi thật không ngờ cô lại không biết xấu hổ như vậy mà giáo huấn tôi, chính cô đã làm ra chuyện xấu xa gì, lại còn cho là tôi không biết, cô đừng cho là tôi không biết, cô thích...”
“Vương Giai Di!” Bà Cố bỗng chặt đứt lời nói của Vương Giai Di, âm điệu đặc biệt nghiêm khắc!
Từ trước đến nay Vương Giai Di đối với người bác Cố này luôn nghe theo, lời định nói cũng hung hăng bị nghẹn trong cổ.
Bà Vương cùng bà Hàn vốn không biết chuyện gì xảy ra, trong khoảng thời gian ngăn có chút tò mò không nói được.
Nhưng mà cũng lúc khi tò mò không nói rõ được thì mẹ Thịnh đã không vui vẻ mở miệng: “Bà Vương, bà Cố, tôi không biết cô Vương nhà các người cùng Lan San nhà chúng tôi có mâu thuẫn bị nhưng mà Lan San đã là con dâu của tôi, bắt nạt thì cũng nên hỏi tôi một câu cho phép hay không cho phép chứ?”
Bác cả của Thịnh Thế cũng có chút mất hứng: “Bà Vương, bà Cố, tôi cảm thấy được các người nên quan tâm cô Vương hơn, quan hệ giữa mấy nhà chúng ta cũng không xấu, nhưng nếu con cháu các người vẫn tiếp tục gây sự thì đén lúc đó nếu thật có chuyện gì thì nhà họ Thịnh chúng tôi cũng xé rách mặt thôi, nhưng cũng là không tốt!”
Bà Vương mà mẹ kế của Vương Giai Di, cũng không tốt với Vương Giai Di lắm nhưng cũng chưa từng răn dạy Vương Giai Di qua, nghe nói như vậy thì cũng chỉ cười theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240497/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.