Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Dừng một chút, Thịnh Thế lại bổ sung một câu, “Có điều, tôi tin cô Vương đây tìm tôi vào đêm hôm khuya khoắt như vậy, nhất định là có chuyện rấtquan trọng muốn bàn với tôi.”
Thịnh Thế cố ý nhấn mạnh vào điểm mấuchốt. “Đêm hôm khuya khoắt” và “muốn bàn với tôi”, tám chữ này, đủ khiến lỗ tai của mấy người trong phòng động đậy.
Một nam một nữ, đêm hôm khuya khoắt, bọn họ có thể bàn cái gì chứ? Sợ là dù có bàn cũng là bàn ở trên thân thể...
Sắc mặt của Vương Giai Di càng lúc càng khó coi. Cô ta muốn Cố Lan Sankhông chịu nổi, vậy mà tại sao sau tất cả, rốt cuộc lại biến thành cô ta ở thế tiến thoái lưỡng nan*?
*Tiến không được, lùi chẳng xong
Cảphòng nhìn cô ta, ánh mắt sắc bén đến đáng sợ. Bọn họ đều có chung một ý nghĩ, đều hoài nghi cô ta không quên được Thịnh Thế, thậm chí còn vìnhững câu ban nãy mà không cho cô ta đường lui. Mọi người càng lúc càngkhẳng định, Vương Giai Di còn chưa hết hy vọng đối với Thịnh Thế, cô tamuốn cướp chồng của Cố Lan San!
Bởi vì Thịnh Thế cho cô tasố điện thoại, bởi vì Thịnh Thế mỉm cười với cô ta, cô ta mới hồi tưởnglại những nhớ thương lúc ban đầu, nhưng cái gì cô ta cũng đều chưa làm,vậy mà mọi người đều khẳng định như cô ta đã làm rồi vậy!
Vương GiaiDi đang nhớ lại lúc mình mở miệng nói chuyện thì như thế nào, Cố Ân Ânlại nhoẻn miệng cười, nhìn Cố Lan San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240481/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.