Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
“Mà hôm nay, đột nhiên gặp được cô Vương, tôi cũng muốn nhân cơ hội này để hỏi một câu, không biết cô Vương tìm tôi có chuyện gì?”
Thịnh Thế nói ra những lời này mà không hề có một chút e dè, khiến cho người ta chẳng bắt được lỗi nào, thậm chí còn tỏ rõ ý của anh rằng trời đã tối rồi, anh vừa bảo vệ vợ, vừa thể hiện việc “thủ thân như ngọc” của mình: nếu không có bà xã bên cạnh, dù cho đêm hôm khuya khoắt đi chăng nữa, anh cũng không thèm đụng đến người phụ nữ khác.
Ngoài ra, ánh mắt Thịnh Thế nhìn Vương Giai Di rất trong sáng vô tư, tất cả mọi người đều thấy anh không có cảm giác với cô ta!
Chỉ riêng Cố Lan San ngồi bên cạnh đó, nghe Thịnh Thế nói như vậy, cô không kiềm được mà nhíu mày, sau đó quay đầu, nhìn lướt qua anh. Phát hiện sắc mặc nghiêm túc, không biết xấu hổ vì nói dối của Thịnh Thế, trong lòng Cố Lan San âm thầm cảm thán: anh không đi làm diễn viên thì đúng là đáng tiếc. Rõ ràng tối hôm qua, anh quấn lấy làm một hồi thật lâu, khiến cô mệt đến chết đi sống lại, sao bây giờ lại thành cô mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi?
Nhân tiện đó, Cố Lan San lườm Vương Giai Di một cái, phát hiện sắc mặt cô ta đã trở nên trắng bệch.
Nghĩ đến lúc ân ái cùng anh tối hôm qua, di động của anh liên tục đổ chuông, không lẽ đó là khi tin nhắn của Vương Giai Di gửi tới?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240480/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.