Bà Thịnh theo con trai và con dâu rời khỏi phòng khách. Nhìn họ lênxe rồi, bà vẫn còn có chút không yên tâm, dặn dò đôi câu, “Nhị Thập,thuốc này phải kiên trì uống, đừng có nay uống mai bỏ, con nhớ nhắc nhởSan San đó.”
Thịnh Thế gật đầu với mẹ, sau đó đóng cửa xe, khởi động. Chiếc xe từ từ lăn bánh.
Dọc đường đi, Thịnh Thế tập trung lái xe. Cố Lan San ngồi ở ghế bêncạnh, nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài cửa sổ. Không ai nói với ai câunào, bầu không khí trở nên căng thẳng.
Đường xá không có bị kẹt, chẳng qua là mỗi lúc dừng lại ở cột đèn tín hiệu xanh xanh đỏ đỏ, thời gian hơi lâu một chút. Thịnh Thế đích thân đưa Cố Lan San đến tòa soạn SH. Sau khi cởi dây antoàn, cô suy nghĩ rồi nghiêng đầu qua, nói với Thịnh Thế, “Tôi xuốngtrước đây.”
Thịnh Thế gật đầu một cái, không nói gì. Cố Lan San đẩy cửa xe ra,bước xuống. Lúc cô chuẩn bị đóng cửa xe lại, Thịnh Thế đột nhiên gọi cô, “Sở Sở.”
Cố Lan San ngừng tay, nghiêng đầu nhìn anh.
Thịnh Thế ngồi trong xe, nhìn chằm chằm cô một hồi, sau đó lấy một tờ chi phiếu trong túi ra, cầm bút ký một hàng số, sau đó đưa nó lẫnphương thuốc của bà Thịnh cho cô.
”Đó là tiền của buổi tối ngày hôm trước.” Ánh mắt Thịnh Thế không cómột chút sắc màu nào, giọng nói của anh trở nên lãnh đạm, “Tổng cộng bamươi ngàn.”
”Lần đó cô đã từng nói, dù cô có chết cũng không muốn sinh con chotôi. Vì vậy, phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240425/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.