Tịch Giản Cận chào hỏi cùng Thịnh Thế xong thì mới nhìn đến Bạc Duệđang ngồi một bên, vẻ mặt của anh ta khẽ sửng sốt một chút, vừa sững sờmột chút, mới mở miệng hỏi: “Duệ Duệ, sao con lại ở đây?”
“Ngài Tích, ngài biết cậu ấy?” Thịnh Hoan trùng hợp hỏi một câu, sauđó cười nói: “Đây là đứa nhỏ bạn ta, mới vừa rồi còn nói mẹ của nó làống nghiệm.”
Thịnh Hoan vừa dứt lời thì Bạc Duệ ngẩng đầu lên nhìn Tịch Giản Cận,ánh mắt như thấy hi vọng, đặc biệt nghiêm túc nói: “Dượng, dượng nói cho bọn họ biết con thật sự có mẹ, mẹ con là ống nghiệm đi.”
Lời của người bạn nhỏ Bạc Duệ vừa nói ra, Tịch Giản Cận và mọi người trong phòng đều kinh ngạc.
“Dượng? Ngài Tịch, chuyện này…………” Thịnh Hoan có chút không biết tiếp tục hỏi thế nào nữa.
Tịch Giản Cận sờ đầu Bạc Duệ, anh ta nở nụ cười nhạt đối với mọingười trong phòng, giọng nói nhàn nhạt, chậm rãi: “Đây là con trai củaBạc công tử Cẩm Dương.”
“Bạc công tử? Hình như còn ít tuổi nha, so với Nhị Thập nhà chúng tanhỏ hơn hai tuổi, chẳng lẽ đã kết hôn rồi?” Từ trước đến giờ phụ nữ đốivới chuyện của Hào Môn đều thích bát quái, cho nên Thịnh Hoan cũng không ngoại lệ.
“Không phải.” Tịch Giản Cận trả lời đơn giản một câu.
“Chưa kết hôn ư? Mẹ của đứa bé kia…….” Lời nói của Thịnh Hoan vừa nói được một nửa cảm thấy có chút không ổn nên ngậm miệng.
Tịch Giản Cận cũng chỉ cười trừ tránh đề tài này, hướng về phía Bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240407/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.