Người lớn trong phòng nghe được lời này của bạn nhỏ Bạc Duệ, ngược lại đều bật cười.
Người bạn nhỏ Bạc Duệ nhìn mọi người cười, hình như biết mọi ngườikhông tin mình, liền nhẹ nhàng mím mím môi, cặp mắt màu đen như lưu lythoáng hiện một tia nghiêm túc: “Con thật sự có mẹ, mẹ con thật sự làống nghiệm!”
Thịnh Hoan cảm thấy đứa nhỏ này đặc biệt đáng yêu, vừa định mở miệngtrêu ghẹo đôi câu, cửa liền bị người khác đẩy ra, kèm theo một tiếng nói chuyện với nhau, Chung Trạch thính tai, lập tức xoay người, nhào ngườivề phía người mới đi vào, trong miệng kêu: “Ba!”
Đi vào là hai người đàn ông.
Một người là chồng của Thịnh Hoan, anh ấy cúi người xuống sờ sờ đầuChung Trạch, hỏi Chung Trạch vài câu xem hôm nay ở nhà trẻ có ngoan haykhông, liền ngồi dậy, giới thiệu người ở bên cạnh mình với mọingười: “Đây là con trai của Bộ trưởng, Tịch Giản Cận.”
Tịch Giản Cận phong cách ung dung chào hỏi mọi người trong phòng.
Anh ta chào hỏi mẹ Thịnh trước, sau đó mới chào Cố Lan San. Chồng của Thịnh Hoan đã giới thiệu cô, cho nên trên mặt Tịch Giản Cận mang nụcười đắn đo vừa đúng, không kiêu căng cũng không lạnh nhạt, giọng nóibình thản nhưng cũng không xa lánh: “Cô Thịnh, cô khỏe.”
Cố Lan San có tri thức hiểu lễ nghĩa đứng lên, khóe môi khẽ cong lên: “Ngài Tịch, ngài khỏe.”
Về Tịch Giản Cận, ngày trước Cố Lan San cũng chưa từng gặp, cho nêncũng không nhận ra anh ta, nhưng chuyện về anh, cô ngược lại đã đượcnghe nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240405/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.