Cố Lan San mỉm cười như nghĩ tới cái gì đó, nói: “Gần tới trưa rồi, đã tới đây mọi người cùng nhau ăn cơm trưa nhé.”
“Được, được!” Hạ Phồn Hoa nói trước tiên, “Đầu bếp trong nhà ThịnhThế chính là người nối nghiệp của ngự trù hoàng cung đó, ngự trù gọi làgì, đó chính là đầu bếp của Hoàng đế, không nghĩ tới có một ngày anhcũng có thể được đối xử giống như hoàng thượng!”
Hạ Phồn Hoa nói ra khiến mọi người trong phòng nở nụ cười, Cố Ân Âncười mỉm chi nói: “San San, sau khi kết hôn chị luôn muốn tới đây chơinhưng vẫn không có thời gian, hôm nay đến đây nhất định phải di dạo mộtvòng mới được, đương nhiên cũng muốn như Hoa Tử, ăn đồ ăn mà chỉ Hoàngđế mới có thể ăn một lần.”
Cố Lan San mặc cho mọi người ồn ào trêu ghẹo, quay đầu dặn dò bà quản gia: “Bảo sư phụ Trương làm mấy món ăn sở trường của ông ấy nhé.”
Bà quản gia mỉm cười đồng ý xoay người tính đi vào phòng bếp báo lạicho sư phụ Vương, Cố Lan San lại gọi bà: “Hôm nay khó có được khi tất cả mọi người đều ở đây, tôi cũng cảm thấy buồn chán, để lát nữa tôi làmvài món ăn đãi mọi người.”
“Đùa à, Cố Lan San, em còn có thể làm đồ ăn?” Hạ Phồn Hoa liếc mắt một cái không tin nhìn Cố Lan San: “Có thể ăn được không đó!”
Cố Lan San liếc mắt nhìn Hạ Phồn Hoa, vẻ mặt hơi ra vẻ: “Đương nhiên, tám tuổi em đã biết làm, nhưng nhiều năm như vậy không làm nữa, khôngbiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240377/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.