Nói xong, Thịnh Thế liền xoay người đi, vào thư phòng bên cạnh, đóngcửa, ngay lập tức cởi quần áo của mình, cúi đầu, bắt đầu kiểm tra nửangười dưới của chính bản thân mình, suy nghĩ trong lòng, một ngày bị côtổn thương hai lần, không biết về sau có dùng tốt được nữa hay khôngđây! Cũng đừng vì cô đá trúng mà xảy ra chuyện gì, nếu không anh sẽ thật sự mà trực tiếp bóp chết cô rồi!
Thời điểm Thịnh Thế trở về phòng ngủ, ga trải giường trong phòng đãrực rỡ hẳn lên, Cố Lan San nửa nằm trên giường xem tivi, một tay cầm túi chườm đá, đặt trên mặt mình, trên TV đang phát chương trình quảng cáo,âm thanh không lớn không nhỏ, cô đang tập trung xem, dường như không có chú ý tới anh.
Thịnh Thế nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ, đi đến cạnh giường, anh trựctiếp tùy ý vươn tay, mở đèn ngủ, thuận tiện tắt đèn trong phòng.
Ánh đèn sáng rực bên trong phòng ngủ đổi thành ánh sáng ấm áp, Cố Lan San mới cảm thấy được trong phòng có người khác, xoay đầu, nhìn thấyThịnh Thế, tay run lên, túi chườm liền rơi trên giường, cô nhanh chóngnhặt lên, đè lại trên mặt mình, cả người hướng vào trong chăn.
Thịnh Thế xốc chăn lên, nằm lên phía bên kia chiếc giường, cau màynhìn quảng cáo trên TV, cầm điều khiển từ xa, chuyển qua mấy kênh, đếnkênh thời sự cuối ngày, bên trong vừa mới phát tin tức về hình ảnh cuộchọp hội nghị của đất nước, Thịnh Thế liền bật cười, chỉ xem tivi, nóimột câu với Cố Lan San đang nằm một bên: “Tôi nói thời gian này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240355/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.