Cố Lan San vừa ngheanh nói muốn đánh mình, trong lòng hơi sợ, hai chân không bị anh kiềmchế bắt đầu đá loạn, Thịnh Thế buông tay Cố Lan San ra, hướng về phíamông cô mà nhẹ nhàng vỗ một cái, kỳ thực anh không có dùng lực, chỉ làhù Cố Lan San, ai biết được Cố Lan San lại có *dđlqđ* phản ứng đặc biệtmãnh liệt như vậy ngay *dđlqđ* trong lòng của anh mà nâng đầu gối lên,cô được anh ôm ở trên người, đầu gối cô vừa nhấc lên, lập tức đánh thẳng vào người tiểu nhị của anh, mà sức lực của cô lại lớn, tốc độ lạinhanh, một hồi đau đớn trong nháy mắt truyền đến khắp người Thịnh Thế.
Sắc mặt Thịnh Thế trong phút chốc chuyển sang trắng rồi lại xanh, anhrên lên một tiếng, đặt Cố Lan San trên mặt đất, cả người đau đến mứckhông đứng lên được.
Cố Lan San nhìn thấy vẻ mặt thống khổ như vậy của Thịnh Thế, nghĩ thầm,xong đời, hai sóng chưa yên sóng sau lại tới, theo bản năng Cố Lan Sanmuốn nhanh chân bỏ chạy, Thịnh Thế nhanh hơn một bước túm chặt lấy cổtay cô, Thịnh Thế cực kỳ đau, bắt được cổ tay Cố Lan San sức lực có chút lớn, Cố Lan San sợ tới mức hét lên một tiếng, giọng nói run rẩy, vộivàng hô một câu: “Tôi sai rồi...”
Thịnh Thế đau đến mức mồ hôi lạnh rơi xuống, nghe được câu sai rồi củacô, lại hừ một tiếng trong cổ họng, nói: “Em *dđlqđ* còn biết mình làmsai sao, em một ngày hướng về nơi này của tôi tổn thương hai lần, hoàntoàn thương tổn đến nó rồi, em còn nghĩ muốn kiếm tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240354/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.