Vốn Vương Đạo đang sợ hãi, nhìn gương mặt này liền mất hồn, trong lúc bất chợt chạm vào ánhmắt của hắn, theo bản năng Vương Đạo run người một cái. Một hồi lâu, ông ta mới bình tĩnh lại, nhìn gương mặt quen thuộc này, nhưng trong chốclát lại không nghĩ ra được là ai: “Mày là ai? Tại sao mày lại ra tay với người nhà tao?”
Trên màn hình, Thịnh Thế nghe nói như thế, congmôi, lạnh lùng cười, cũng không để ý tới lời nói của Vương Đạo, chỉ tựnhiên xoay người, giơ tay lên, nhéo khuôn mặt đứa bé gái sợ đến đần độnđứng ở đó, giọng nói nhàn nhạt, thậm chí còn mang theo nụ cười: “VươngThân, lá gan con gái ông, hình như nhỏ hơn ông rất nhiều. Từ lúc tôitrói nó đến đây, nó đã sợ són đái ba lần rồi, muốn khóc cũng khóc khôngđược một tiếng. Ông nói xem, nếu tôi cũng treo nó lên trên không, giốngnhư bố mẹ và vợ ông, có thể bị dọa chết tại chỗ luôn không?”
Trên trán Vương Đạo đầy mồ hôi lạnh, giọng nói ông ta run rẩy, giọng nói rất to, nhưng rõ ràng yếu ớt hơn rất nhiều: “Cuối cùng thì mày muốn gì? Nóchỉ là đứa bé, nó không biết cái gì cả, mày đừng làm điều xằng bậy, màynói đi, cuối cùng thì mày muốn gì ở tao?”
Thịnh Thế trong điệnthoại, căn bản không để ý tới lời của Vương Đạo, xoay thẳng người, lạiđi dọc theo bãi đá, khẽ cúi người, xé toạc miếng băng dính dán trênmiệng ba người đang bị treo.
”Chồng...... Chồng......”Người lên tiếng nói chuyện đầu tiên chính là vợ của Vương Đạo, sắc mặtcô ả trắng bệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240330/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.