Chương trước
Chương sau
Cố Lan San nhíu nhíu mày, lấy tay cản trở động tác của anh, giọng nói có chút lạnh lùng:“Để tôi tự mình làm.”

Thịnh Thế nghe xong, cũng không có phản ứng lớn, ánh mắt còn vì ảnh hưởng của chuyện vừa rồi trở nên xinh đẹp, lẳng lặng nhìn Cố Lan San.

Trên da thịt trắng như tuyết của cô có lưu lại những dấu hôn màu đỏ do anh làm, kiểu tóc xinh đẹp ban đầu của cô đã sớm tán loạn, tùy ý xõa xuống dưới, sắc mặt của cô có một chút phấn hồng nhạt, xinh đẹp làm cho Thịnh Thế có chút nhìn ngây người.

Nhưng mà dáng vẻ của cô, có chút lạnh nhạt, gắt gao cắn môi, như là cố gắng kềm chế cái gì đó.

Môi dưới có một vết máu màu đỏ, là bị răng nanh của cô cắn thành vết thương.

Đôi mắt Thịnh Thế trở nên có chút tối đi, lập tức vươn tay, kéo cô đứng lên, bất ngờ không cho cô phòng bị liền cúi đầu, hôn lên môi của cô.

Chẳng lẽ anh muốn tới lần thứ hai sao?

Cố Lan San theo bản năng bắt đầu giãy dụa, nhưng mà Thịnh Thế giống như vừa rồi, bắt cổ tay cô, đặt ở trên vách tường, dùng sức một chút tiến vào dò xét trong miệng cô.

Lực đạo của anh có chút thô lỗ, nhưng mà ở lúc đầu lưỡi anh hoàn hoàn toàn toàn tiến vào trong miệng cô, lại thay đổi trở thành ôn nhu nhẹ nhàng một chút.

Tay anh cầm tay cô có chút mạnh, cũng chậm rãi buông ra, bàn tay to nhẹ nhàng di chuyển, cầm hai tay của cô, tay anh ấm áp, đầu ngón tay của cô thì lạnh, anh nắm tay cô lực đạo không lớn, thậm chí mang theo một chút dịu dàng.

Tay cô chỉ run rẩy, nhưng không có rút ra.

Anh nhắm mắt lại lông mi run lên, lực đạo hôn lên môi của nàng của cô nhu tình như nước.

Anh hôn phá lệ chuyên tâm, như là hôn lên châu báu quý giá của mình.

Đáy lòng Cố Lan San kháng cự, nhưng là toàn thân không có sức lực, chỉ có thể tùy ý Thịnh Thế muốn làm gì thì làm, lại một lần nữa tiến nhập vào trong thân thể của chính mình, ở trong không gian toilet nhỏ hẹp lại muốn cô thêm một lần.

Lúc này Cố Lan San thật sự mệt muốn chết rồi, Thịnh Thế vừa buông cô ra, cô lập tức ngay cả một chút khí lực đều không có, cả người lập tức liền dọc theo bức tường lạnh như băng ngồi xuống, xụi lơ ở trên sàn WC.

Cố Lan San cũng không quan tâm đây là WC, để cho mình ngồi xổm trên sàn, không đứng dậy, cô biết lúc nào cũng có người tiến vào quét tước vệ sinh, mặc dù là WC, trên sàn cũng không bẩn.

Thịnh Thế đứng ở trước mặt của cô, từ trên cao nhìn xuống cô.

Ánh mắt của cô nhắm nhẹ nhàng, sắc mặt không hề hồng nhạt như vừa rồi mà có chút tái nhợt.

Làm người khác đau lòng cực kỳ.

Tay Thịnh Thế hơi hơi nắm chặt một chút, sau đó, cả người tao nhã cười cười, liền xoay người, rút khăn tay, rửa sạch chính mình một chút, sau đó chậm rãi để ý chính mình căn bản không có cởi quần.

Sửa sang lại xong tất cả, Thịnh Thế lại quay đầu, lẳng lặng nhìn Cố Lan San trong chốc lát, sau đó xoay người, đẩy cánh cửa ra, rồi đi ra ngoài.

.........

Sau khi Thịnh Thế đi rồi Cố Lan San miễn cưỡng đứng lên, đem cánh cửa lại khóa trái lần nữa.

Bên trong Toilet không có vòi tắm hoa sen, Cố Lan San cầm quần áo mình cởi ra, đặt ở bên cạnh, sau đó mở ra vòi nước, dội lên người chính mình.

Nhưng là vô luận cô rửa như thế nào, cô vẫn cảm thấy có như thế nào cũng không áp chế được khuất nhục, như cơn bão lớn hướng về chính mình mà quét đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.