Edit: Tuyết - nguyethoadatuyet
Cô coi anh là cái gì hả?
Ngủ xong thì liền bỏ đi.
Chẳng khác nào khách làng chơi với gái qua đường?
Anh biết cô tìm đến anh là vì tiền, nhưng cô đâu cần phải rõ ràng như vậy, rõ ràng đến mức khiến anh cảm thấy buồn cười.
Từ sau “một lần đó”, anh liền tịch thu toàn bộ chi phiếu và tiền của cô.
Mặc dù cô chỉ là con nuôi nhà họ Cố từ năm chín tuổi, cô vẫn được đối xử như một tiểu thư nhà giàu thực sự, ăn ngon mặc đẹp, có xe hơi BMW sang trọng, chưa bao giờ sống một ngày thiếu tiền.
Lúc ấy, anh chỉ muốn khiến cô khó xử, nhân tiện dùng tiền để buộc cô tận tình với mình. Về tiền lương của cô, anh sớm đã rõ ràng hết thảy, anh biết cô nhất định sẽ chịu không nổi rồi tìm tới anh.
Nhưng mà anh không hề ngờ tới, trừ bỏ tiền thuốc men cho em trai, còn những việc khác, cô không hề xòe tay xin anh một đồng.
Có đôi khi, cô không kiếm đủ tiền thuốc cho em mình ở chỗ của anh, đành lấy tiền lương của mình để bù vào.
Trong ký ức của Thịnh Thế, Cố Lan San rất thích dạo phố, mua sắm quần áo thời trang, ăn mặc thật đẹp, thích người khác khen ngợi mình, nếu không thì sẽ giậm chân giận dữ.
Từ lúc anh không cho cô tiền tiêu, cô liền ít đi dạo phố hẳn. Thậm chí cho tới bây giờ, quần áo cô mặc đều là quần áo cũ.
Anh thật sự không hiểu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240081/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.