*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nói cho cùng đó chỉ là tưởng tượng của ngươi. Hơn nữa nếu ngươi không thử thì làm sao biết được, làm với ta, rốt cuộc là tính mạng bị đe dọa hay là dục tiên dục tử chứ?” Anubis dùng ngón tay nâng cằm Thư Địch lên, trầm thấp mị hoặc nói.
“Nhưng ta… Ngươi rất tốt, nhưng vẫn nên để ta tiếp tục trò chơi đi, nhiệm vụ qua cửa vẫn chưa hoàn thành xong.” Thư Địch nhìn Anubis thản nhiên nói. Quả thật, hắn không muốn làm tổn thương Anubis, nhưng giữa Imhotep và Anubis, với năng lực của phế sài, Anubis thật sự quá khó để khống chế. Mặc dù hắn đối với lời thổ lộ dâng trào mãnh liệt đột nhiên xuất hiện của đối phương có chút động tâm, nhưng Anubis là một vị thần hỉ nộ vô thường, sự thích thú của y, tình yêu của y, có thể kéo dài được bao lâu đây? Thư Địch không hề thích loại tình cảm không xác định được này, vì vậy chỉ có thể cho được một người mà thôi…
Anubis chỉ lẳng lặng ngưng mắt nhìn Thư Địch, một lúc lâu sau, lại lần nữa đặt lên khóe môi của Thư Địch nụ hôn.
Thư Địch khi mở mắt ra lần nữa, hắn đã trở lại cùng thời gian và địa điểm của hai lần sống lại trước.
Jonathan nói với Alex: “Một lát nữa cháu nghe thấy từ “Đầu trọc” thì đọc câu thần chú này lên, hiểu chưa? Đừng hỏi tại sao, cậu sẽ nói cho cháu biết sau!” Phế sài chỉ vào một đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-ai-xuyen-viet-chi-than-quy-truyen-ky/762914/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.