“Rõ!” Cậu lính trẻ đứng nghiêm, giọng nói cực kì nghiêm túc. Mục Thiếu Liên ngẩng đầu về phía một chiếc cửa sổ ở lầu hai khu kí túc xá. Chiếc cửa sổ đógiờ này đang mở rộng, tấm rèm mỏng phất phơ theo làn gió, có bóng dángcao to của một người đàn ông nào đó ẩn ẩn đứng phía sau.
Đó là……………..
Đôi mắt anh sắc bén mãnh liệt, khẽ nheo lại.
Màn đêm buông xuống cũng chính là lúc cuộc sống về đêm của thành phố S bắtđầu. Yểu Nhiên ngồi trong một quán thức ăn lề đường, khí phách uống cạncả ly bia.
―― Ậc.
Cô nấc một cái, chỉ cảm thấy khắp người nhẹ nhàng dễ chịu!
Diệp Tống Tống từ từ nhai đâu phộng, liếc cô với vẻ khinh bỉ nói: “Không hiểu nổi sao Mục Thiếu Liên có thể chịu được cậu.”
Một cô gái có nhà cửa đàng hoàng vậy mà lại giống như một tên đàn ông sayrượu, trước mặt nhiều người lại không biết giữ hình tượng!
“Nàynày, ai muốn anh ta nhịn.” Vẻ mặt vui sướng của Yểu Nhiên nhanh chóngbiến thành vẻ mặt thối tha, đặt mạnh ly thủy tinh xuống bàn. Loại ngườikhi nhìn ra bản chất thật của cô mà không muốn quen cô nữa thì cô đâycũng chẳng thèm!
Diệp Tống Tống hừ lạnh, lười cải cọ với cô: “Gần đây cậu bận rộn cái gì, hên là chúng ta ở chung một nhà mà đến cọnglông của cậu mình cũng không thấy.”
Vẻ mặt cô uất ức rót đầy lybia: “Cấp trên có nhiệm vụ, nhưng khiến mình mệt chết.” Bận rộn chạy tới chạy lui theo dõi hơn 10 ngày, kết quả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-truong-ban-mot-phat/3205589/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.