Edit: Ryal
Những ngày cuối cùng của tháng mười, nhiệt độ cuối cùng cũng giảm xuống, sáng sớm ra khỏi nhà lạnh căm căm, phải mặc thêm áo khoác.
Gần đây Hướng Nguyên Khê có một dự cảm mãnh liệt, rằng mình sắp phân hóa.
Diệp Tri Hòa hoàn toàn chẳng có hiểu biết gì về vấn đề này, chỉ hỏi: “Định xin nghỉ hở?”.
“Chưa đến lúc, tôi còn chưa nghĩ ra nên nói với Diêu Vân Chu thế nào nữa…”.
“Hở?”.
“Chuyện này rất, rất… Rất riêng tư đấy!”.
“Tôi biết mà”.
Không ai muốn chia sẻ quá trình trước và sau phân hóa với những kẻ không phải bạn bè và người thân cả, đây gần như đã là một quy luật bất thành văn. Nhưng quy luật ấy do ai đặt ra thì lại chẳng thể biết được, không có nguyên nhân mà vẫn có kết quả.
“Thế ông không muốn nói cho nó biết à?”.
“Hồi cậu ấy phân hóa cũng có bảo gì với tôi đâu!”.
Diệp Tri Hòa khựng lại một chút. “Sống ở đời đừng đua đòi quá”.
Hướng Nguyên Khê: “…”.
Hướng Nguyên Khê không đáp lời, chỉ hỏi: “Ông với Lận Thâm vẫn vậy à?”.
“Vẫn vậy là vẫn kiểu gì?”.
“Dính chặt lấy nhau ấy!”.
“Ừa”.
Hướng Nguyên Khê mở to hai mắt: “Ông còn ‘ừa’ nữa, có biết xấu hổ không vậy?”.
Diệp Tri Hòa thản nhiên gật đầu. “Giờ ông muốn xin nghỉ học, nhưng không dám nói với Diêu Vân Chu, thế lúc quay lại định đối mặt với nó thế nào đây?”.
Hướng Nguyên Khê lại héo rũ: “Tôi muốn nói với cậu ấy mà… Nhưng liệu cậu ấy có muốn nghe không? Lúc nào tôi nói chuyện cậu ấy cũng chỉ đáp ‘ừ’, xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306410/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.