Edit: Meo
Beta: Ryal
Hôm nay là thứ bảy, Diệp Tri Hoà phá lệ dậy thật sớm, chủ yếu là do ba cậu bỗng nhiên được nghỉ làm, sáng sớm 6 giờ đã gọi cậu rời giường ăn sáng. Diệp Tri Hoà nằm trong ổ chăn lăn qua lộn lại hơn mười phút cho đến tận khi ba Diệp ở bên ngoài gọi: "Con còn chưa chịu dậy ăn sáng hả?".
Diệp Tri Hòa đáp mềm xèo: "Dạ ăn...".
Vất vả lắm mới thay quần áo xong, ba cậu cũng không còn ngồi ở bàn ăn nữa mà cửa phòng thì đã khoá chặt.
Diệp Tri Hoà thắc mắc hỏi: "Ba không ăn cơm ạ?".
"Ba ăn rồi". Tiếng ba Diệp vọng ra từ trong phòng.
"Vậy ạ, lát nữa con muốn ra ngoài". Cậu nói với ba Diệp.
"Vậy con đi đi, nhớ về sớm đó".
Phong cách nói chuyện của Diệp Thư xưa nay vẫn lưu loát dứt khoát như vậy, không hề dông dài hay thừa thãi, Diệp Tri Hoà đã sớm quen với điều này.
Cậu ngồi một mình trên bàn ăn, hiếm khi dậy sớm như vậy, ăn sáng xong cũng không cảm thấy mệt mỏi, cậu lấy điện thoại ra chơi một ván Anipop, không có gì bất ngờ là vẫn thua.
Diệp Tri Hoà chẳng ôm bất cứ hy vọng gì mà nhắn tin cho Lận Thâm: [Cậu dậy chưa?].
Lận Thâm: [Rồi].
Diệp Tri Hòa từ trên ghế bật dậy, đi tới sô pha ngoài phòng khách rồi nằm bẹp xuống như động vật thân mềm.
Diệp Tri Hòa: [Sao cậu dậy sớm thế?].
Lận Thâm: [Đọc sách].
Diệp Tri Hòa: [Vậy cậu đến sớm hơn được không? Mình bàn bạc tí đi].
Lận Thâm: [Mấy giờ?].
Diệp Tri Hòa: [9 giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306400/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.