Editor: Băng ngàn năm 
Mạnh Trường Thụy đi rồi chỉ còn lại ba người ngồi lại trên bàn ăn, mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong thời gian ngắn không biết nên nói gì cho phải. 
Diệp Chi cảm giác có cái gì không đúng lắm, huấn luyện viên Kỷ đối với Mạnh Trường Thụy có rất nhiều địch ý, lời vừa rồi đầy mùi thuốc súng bay đầy trần trong nhà hàng, ngay cả không muốn nghe cũng nghe thấy. 
Nhưng rốt cuộc Kỷ Lâm mang Hoàn Tử tới làm gì? Giống như không có việc gì, trừ...... đuổi Mạnh Trường Thụy đi. 
“Tiên sinh, đây là món ngài gọi, xin từ từ dùng.” 
Người hầu bàn đến cắt đứt suy nghĩ của Diệp Chi, cô nghiêng người sang bên cạnh, cho người hầu bàn dọn món lên. 
“Ăn cái này đi, sợi mì tốt cho dạ dày.” Kỷ Lâm đem mỳ Ý đẩy tới trước mặt Hoàn Tử, lại đặt vào tay cậu một cái nĩa, tự cho là chăm sóc đứa trẻ rất thỏa đáng, làm xong tất cả, khẽ nhìn Diệp Chi, thấy cô đang sững sờ nhìn mặt bàn, cười hả hê, cúi đầu hít một hơi sợi mì lên. 
Diệp Chi cau mày nhìn một bàn mỳ Ý này, mì Ý là tính hàn, theo lý thuyết không nên để Hoàn Tử ăn, nhưng Kỷ Lâm cũng là có ý tốt, hơn nữa dạ dày Hoàn Tử đã tốt lắm rồi, ăn cái này sẽ không hại gì, vì vậy cũng không ngăn cản anh. 
Hoàn Tử còn nhỏ, khẩu vị cũng bình thường, hơn nữa là lần đầu tiên ăn món ăn tây nên không quen, ăn vài miếng đã buông nĩa xuống, nhìn một bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-truong-o-tren-cao/2864986/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.