Editor: Băng ngàn năm 
Lời nói của Diệp Chi bị cắt đứt, quay đầu cau mày nhìn sang, không ngờ ngay lập tức trợn tròn mắt, ngồi ở bên cạnh chỗ ngồi của cô, một người đang cầm một tờ thực đơn nghiêng đầu canh chừng hai người, không phải là đứa con nhà mình với Kỷ Lâm sao. 
“Các người… các người vì sao lại tới đây?” Diệp Chi kinh ngạc thiếu chút nữa đứng lên, cuối cùng vẫn là nhịn được, ánh mắt dừng lại ở trên người một lớn một nhỏ quét mấy vòng, nhíu mày hỏi. 
“Ăn cơm.” Hoàn Tử nghiêm mặt, cứng rắn nhìn Diệp Chi nói một câu, vừa nói, còn vừa đưa tay mập mạp lật thực đơn mấy cái. 
Chữ không biết...... Nhưng tuyệt đối không thể để cho người khác biết. 
Lông mi Hoàn Tử run rẩy, chỉ vào mấy hình ảnh tương đối dễ nhìn, làm bộ hướng về phía phục vụ nói: “Cái này cùng cái này.” Nói xong rồi lập tức đóng thực đơn lại, ưỡn thẳng lưng ngồi trên băng ghế, nghiêm túc nhìn Kỷ Lâm, “Huấn luyện viên Kỷ, cháu đã gọi xong rồi.” 
Kỷ Lâm đã sớm nhìn ra Hoàn Tử không hoàn toàn biết hết chữ, nhưng đứa nhỏ này cố tình không có rụt rè, ngược lại như một người lớn gọi thức ăn, nếu không phải trường hợp không tốt, tình địch bên cạnh lại nhìn chằm chằm, Kỷ Lâm đã sớm bật cười. 
“Ừ, cho hai phần mỳ Ý.” Kỷ Lâm không nhìn thực đơn, trực tiếp nhìn nhân viên phục vụ nói một câu. Mì rất tốt cho dạ dày, Hoàn Tử vừa vặn mới bị viêm dạ dày, ăn cái này sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-truong-o-tren-cao/2864985/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.