“Lấy thân báo đáp.”
Lâm Tiểu Vy nghe xong, hai bên má liền đỏ ửng, miệng ấp úng: “Em... em... Cảnh Nghiêu, em có chuyện muốn nói với anh.”
“Em nói đi.”
Trong lòng Thương Cảnh Nghiêu nở rộ một niềm vui không biết gọi thành tên, đây là lần đầu tiên cô có thái độ ngại ngùng này.
Do dự một hồi, Lâm Tiểu Vy cũng cất tiếng: “Em.. em không biết nói như thế nào với anh nữa, có thể em nói ra lời này, anh sẽ xa lánh em, nhưng em không muốn giấu trong lòng nữa.... Cảnh Nghiêu, em yêu anh.”
Ánh mắt si tình của Thương Cảnh Nghiêu dán lên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Tiểu Vy. Điều anh chờ đợi cuối cùng cũng tới, “Em vừa nói gì cơ?”
“Em yêu anh.”
Vừa dứt lời, Thương Cảnh Nghiêu bất chợt ôm chặt lấy cô, cái ôm như muốn hòa nhập làm một với cơ thể của anh.
“Cảnh Nghiêu, anh...”
“Tiểu Vy, đừng nói gì cả... Em biết không, anh vui lắm. Lúc trước, anh cứ tưởng rằng mình sẽ làm em sợ nên mới giữ khoảng cách với em, nhưng thật ra anh rất lo, anh lo là khi làm thế anh sẽ mất em. Tiểu Vy, đừng rời xa anh, được không?”
Lâm Tiểu Vy khẽ cười, cô chậm rãi buông anh ra: “Em là một cô gái bình thường, không giúp gì được cho công việc của anh, ngược lại còn là mối đe dọa, nhưng sao lại đối xử với em như vậy?”
Anh nhìn cô trả lời: “Vì em là Lâm Tiểu Vy.”
Nhìn vào ánh mắt của Lâm Tiểu Vy, lòng Thương Cảnh Nghiêu bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-vo-la-bac-si-phu-nhan-iii/1882263/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.