Ngôn Phi Ly vào thành giúp Lưu Thất làm việc, sau khi ra đến đường cái thì đờ đẫn cả người. Nhiều ngày rồi y chưa ra mã tràng, trong lòng có chút băn khoăn, cho nên hôm nay cố ý tranh với gã, đi lần này. Trước khi đi, Lưu Thất đã thiên dặn nghìn dò, bảo mình phải tìm đại phu xem bệnh, không thì gã sẽ đích thân đi thỉnh một đại phu về khám cho y.
Ngôn Phi Ly đứng trên đường một lúc lâu, chậm rãi đi về đường Tế Thế phía nam thành. Tới trước cửa hiệu thuốc, lại dựng bước, quanh co mãi, cuối cùng vẫn là đi qua.
Ngôn Phi Ly thở dài. Kỳ thực là bệnh gì, trong lòng y đã biết chắc rồi. Nhiều ngày nay, những triệu chứng kia không giảm, càng lúc càng ác liệt, mỗi ngày thêm rõ ràng, hình như so với hồi mang Ly nhi còn kịch liệt hơn. Ngôn Phi Ly nghĩ lại vô số lần hoan hảo sau khi trùng phùng với Bắc Đường Ngạo, người nọ luôn cẩn thận, chưa từng gây lỗi. Nhưng chỉ có một đêm, hai người xa nhau đã lâu gặp lại, y lại bị hạ dược, cảm xúc mãnh liệt đến nỗi không thể khống chế bản thân, Bắc Đường Ngạo cũng không chú ý. Nói vậy, gieo mầm là từ khi đó rồi.
Ngôn Phi Ly cười khổ. Hồi tưởng, đương niên Thu Diệp Nguyên đã nói với y, thể chất của Ma Da tộc là vậy, động tình là thụ thai. Nghiệt tình của y đối với Bắc Đường Ngạo, đến mình cũng không biết sâu đậm thế nào, hắn chạm vào thôi đã không chịu nổi, huống chi còn ân ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-ket/2326812/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.