Ngôn Phi Ly lo lắng, bất an ngồi xuống giường, tựa vào đầu giường, ngơ ngác đến xuất thần.
Y không dám nghĩ. Hy vọng cơn khó chịu và buồn nôn mấy sáng hôm nay chỉ là do dạ dày không tốt. Nhưng bệnh trạng mệt mỏi rã rời, dần thích vị chua, tim còn mơ hồ đập nhanh hơn nữa, tất cả đều tố cáo rằng, đây không phải chuyện đơn giản như thế. Y đã mấy ngày rồi chưa ra mã tràng, từ khi bắt đầu nghi ngờ, y không dám sơ suất. Bất luận là thật hay giả, là sai cũng được, hiểu lầm cũng được, nói chung, y không thể đùa giỡn với sinh mệnh. Chỉ vì một lần qua quýt lỗ mãng, y đã mất một đứa trẻ trên chiến trường, sự sai lầm này y không thể để nó xảy ra lần nữa. Y không gánh nổi!
Làm sao đây? Vạn nhất là thật… Nên làm sao?
Lâu rồi, Ngôn Phi Ly chưa luống cuống, hoảng loạn như thế này. Chuyện đến đột ngột quá, có lẽ y nên tìm Bắc Đường Ngạo trước, trao đổi xem sao. Nhưng vẫn còn chưa khẳng định rõ ràng. Thế nên, y có chút sợ hãi.
Lấy tay xoa bụng, Ngôn Phi Ly cúi đầu, phức tạp nhìn bụng mình. Dựa vào kinh nghiệp sinh Ly, nếu là thật… Không lâu sau, cứ như vậy, bụng sẽ từ từ trở nên nhão, rồi từng chút từng chút nhô lên, cho đến khi chứa đủ một đứa bé.
Thiên! Vì sao lại muốn chọc ghẹo y như thế? Sao lại cho y một thân thể không giống người bình thường vậy? Ma Da, Ma Da, rốt cuộc là một dân tộc thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-ket/2326809/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.