Còn có một vị sư huynh tên là Lạc Phong, người có vẻ ngoài thư sinh, yếu ớt, nhưng thực chất lại là một kẻ ham tiền. Hắn thường xuyên tìm cách "đánh hơi" những món đồ quý hiếm, rồi tìm cách bán chúng với giá cắt cổ. Khi Mạc Thiên Liêu xuất hiện, Lạc Phong lập tức nhìn thấy một "con mồi" béo bở. Hắn liên tục tìm cách tiếp cận Mạc Thiên Liêu, gợi ý hắn "đầu tư" vào các dự án kinh doanh của mình.
Mạc Thiên Liêu phì cười. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng một tông môn chính phái lớn nhất lại có thể tập hợp nhiều nhân vật "kỳ lạ" đến vậy. Nhưng chính sự "kỳ lạ" đó lại khiến Ốc Vân Tông trở nên thú vị hơn, đáng yêu hơn. Hắn cảm thấy mình đã tìm được một nơi thực sự thuộc về.
Một ngày nọ, khi Mạc Thiên Liêu đang giúp sư phụ tổ tưới rau, Thanh Đồng chợt xuất hiện, vẫn là hình dạng mèo con, nhảy tót lên vai hắn.
"Mèo con, có chuyện gì vậy?" Mạc Thiên Liêu hỏi.
Bé mèo nhỏ khẽ dụi đầu vào má hắn, rồi "meo meo" vài tiếng, như đang nói điều gì đó.
Mạc Thiên Liêu lắng nghe, rồi đột nhiên bật cười. "Mèo con muốn đi săn chuột sao? Được thôi, đồ nhi sẽ đi cùng mèo con!"
Sư phụ tổ nghe thấy vậy, khẽ lắc đầu, cười tủm tỉm. "Thanh Đồng à, con bé này lúc nào cũng vậy. Chỉ thích đi săn chuột thôi."
Mạc Thiên Liêu không nói gì, chỉ mỉm cười. Hắn biết Thanh Đồng không phải chỉ thích săn chuột. Y chỉ muốn có thời gian riêng tư với hắn, để hắn có thể chăm sóc y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-ton-gia-meo-con-cho-nguoi/4667135/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.