*Từ chương này mình sẽ sửa đổi cách Lý Dịch gọi Thần Sông từ “Cô ta” thành “Cô ấy”
_______________________
Chương 186:
Tôi muốn giải thích, muốn xin lỗi… tôi phát hiện tôi căn bản không thể nói được, sao có thể đánh cô ấy được chứ. Nhưng rõ ràng tôi là người ra tay là tôi mà, tôi đang bị kẻ khác khống chế.
Thấy thần sông hộc máu, tôi cảm thấy tội lỗi tột cùng. Cô ấy đã yếu đến vậy rồi, thế mà tôi lại làm cô ấy bị thương một lần nữa. Cơ thể tôi mất kiểm soát, lại bắt đầu tấn công tiếp với tốc độ kinh người, thầy sông hít sâu một hơi rồi giơ tay ra chống cự…
Tôi tránh được tay của thần sông rồi tăng tốc độ giáng vào người cô ấy 1 chưởng nữa. Thần sông bị tôi đánh đến mức lùi ra sau 7-8 mét, đứng cũng không vững, cô ấy đặt tay lên ngực thở hổn hển, ánh mắt còn chưa hoàn hồn sau cú đánh vừa rồi.
“Lý Dịch, bình thương cậu quấy rầy ta cũng thôi đi, nhưng hôm nay cậu dám đánh ta 2 lần, ta nhớ kĩ rồi,…”
Thần sông còn chưa dứt lời thì đã ngã xuống đất, hai mắt nhắm nghiền, nằm bất động vì kiệt sức, xung quanh cô ấy tỏa ra 1 làn khói trắng lạnh. Mái tóc màu bạch kim của cô ấy cũng rủ xuống một màu đau thương.
Tôi như bị sốc nặng, nhiệt độ ở đây quá thấp mà thần sông lại đang bị ngất, chỉ sợ cứ thế này cô ấy sẽ chết cóng mất. Tôi lo lắng đến cuống cả lên. Nhưng tôi đang bị khống chế! Tôi thấy “tôi” đi tới một nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957298/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.