Tôi thấy dấu chân cào này thì càng nghi ngờ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao ở đây cũng có vết cào? Lẽ nào người bắt Hồ Thanh Từ đã mang cô ấy đến đây??
Tôi nói điều này ra, thần sông gật đầu:
"Đúng, chuyện tiếp theo sẽ càng làm cậu giật mình hơn đấy!"
Tôi hít một hơi thật sâu, dù thần sông không nói thì tôi cũng có cảm giác như vậy, tôi nghĩ sâu bên trong vết nứt này có thể là lời giải cho những sự nghi ngờ trong lòng tôi.
"Chỗ này là đánh nhau với ai để lại dấu vết sao? Lẽ nào Hồ Thanh Từ đã tỉnh lại?" Tôi hỏi.
"Không có khả năng, Hồ Thanh Từ độ kiếp mạnh trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy thì sẽ không tỉnh lại nhanh vậy đâu. Chỉ có thể nói với cậu rằng, nếu suy tính của ta không sai thì chủ nhân của những vết cào này cậu cũng biết đấy!" Thần sông nói một cách chậm rãi.
"Cô, ý cô là Tiểu Phượng Hoàng, mẹ tôi Phượng Sở Lan đều ở bên trong vết nứt sao?" Tôi vội vàng hỏi.
"Có lẽ là vậy." Thần sông gật đầu.
Tôi ngạc nhiên vô cùng, lẽ nào người bắt Hồ Thanh Từ để lại những vết cào khổng lồ đó là con rồng đó??
Suy đoán của tôi không sai đâu, Hồ Thanh Từ bị dẫn tới núi Thiên Sơn, mẹ và Tiểu Phượng Hoàng cũng bị dẫn tới đây, chỉ có điều là mẹ và Tiểu Phượng Hoàng đã ở đây từ trước rồi.
Này... tôi hơi hoảng sợ, người thiết kế cục diện này rốt cuộc muốn làm gì?
"Chúng ta đi tiếp đi." Thần sông đột nhiên ngoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957297/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.