Để vào Âm Phủ thì phải qua Quỷ Môn Quan là chuyện đương nhiên!
Linh hồn đi vào, trở ra sẽ là đầu thai kiếp sau, cuộc đời luân hồi nhiều lần, không có lần nào giống nhau cả.
Tôi nhìn đám linh hồn đi qua bên kia thế là tôi cũng vờ mờ mịt đi theo. Tên Quỷ sai gần đó chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi thôi, tôi lập tức nhẹ nhõm cả người. Đan dược mẹ cho đúng là hữu hiệu.
Quỷ sai bình thường đều không thể phát hiện ra được.
Thấy Tiểu Phượng Hoàng đang mang bộ dạng mờ mịt, nhưng đôi mắt ncon bé vẫn to tròn lấp lánh như vậy, giả cũng như không nhỉ. Tôi nháy mắt nhìn con bé, nó ừ một tiếng rồi nhắm mắt lại luôn, tôi cạn lời rồi…
"Em mù rồi hả?" Tôi nhỏ giọng hỏi nó.
"Không phải." Tiểu Phượng Hoàng lắc đầu, tôi hỏi nó cũng không biết giả ngốc à? Tôi nói để tôi dạy nó.
Tiêu Phượng Hoàng ngạc nhiên, nó híp mắt nhìn tôi: "Anh đúng là chuyên nghiệp quá nhỉ."
Tôi trợn mắt nhìn nó, nó cười với tôi nói nhỏ: "Xuỵt, đến rồi, đến rồi."
Tôi vội vàng im miệng.
Tên Quỷ sai ở đằng trước đang hỏi từng linh hồn một.
Mẹ đi phía sau tôi, bà dùng tay ấn 1 cái lên lưng tôi, có cảm giác như có cái gì đó chảy vào người vậy. Mẹ thì thầm bên tai tôi: "Bình tĩnh đi thẳng con nhé, Quỷ sai hỏi tên con thì con hãy nói không biết, cũng không biết mình chết như thế nào, quên mất tên mình rồi. Hắn sẽ dẫn con vào thành chết oan. Cuối cùng, mẹ và tiểu Phượng Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957267/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.