Tôi lắc đầu nói không có gì, Diệp thanh mở 1 chai nước ra đưa tôi, tôi bèn nhận lấy rồi uống một ngụm rồi hỏi:
“Rồng cũng có loại tốt loại xấu nhỉ?”
“Đương nhiên, đương nhiên có tốt có xấu rồi.” Dương Siêu đang lái xe cũng thấy có chút ngạc nhiên khi tôi hỏi như vậy.
“Sao lại hỏi thế? Lẽ nào lúc nãy cậu mơ thấy rồng hả?” Diệp Thanh cũng tò mò hỏi.
Tôi gật đầu, Diệp Thanh hỏi tôi mơ thấy như thế nào, tôi bèn kể lại giấc mơ ban nãy, Dương Siêu và Diệp Thanh nghe xong thì bất chợt quay sang nhìn nhau…
“Cái này…” Dương Siêu không biết nên nói như thế nào. Anh ta nhìn chiếc hòm phía sau qua lưng chiếu hậu một cái rồi do dự nói: “Rồng, nói thế nào nhỉ, chắc chắn có tốt có xấu, nhưng con rồng này lại biết thân phận của cậu nên có lẽ nó sẽ không làm gì cậu đâu. Tuy nhiên thì vẫn phải cẩn thận, dù sao thì con rồng này đã bị lấy mất bộ gan quý, bị chặt cả đầu, không ai đảm bảo được rằng tính cách của nó không thay đổi.”
“Tôi thấy cũng đúng, Lý Dịch, cậu phải cẩn thận đấy, mơ thấy cái này thì khả năng là báo hiệu điều gì đó.” Diệp Thanh cũng nhắc tôi.
Tôi gật đầu, người tôi cứ như đang ở trên mây vậy, không biết đã đến nhà tự lúc nào, Diệp Thanh phải gọi mấy câu tôi mới định thần lại. Tôi xuống xe, hai người họ giúp tôi mang hòm chứa đầu rồng xuống.
“Muốn ta giúp nữa không?” Dương Siêu hỏi tôi.
Tôi lắc đầu, em gái anh ta đang trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957232/chuong-111-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.