Lần trước lúc tôi ra khỏi động Lục Thiên, đã cảm thấy nhiều người đi vào như vậy, khả năng cũng xảy ra chuyện. Dù sao bên trong có quá nhiều thi thể thành tinh, nếu toàn bộ đều được đưa ra ngoài, vậy thì??
Có khi còn xảy ra những chuyện khác nữa.
Dương Siêu trầm mặc một lúc rồi nói:
"Chuyện này có chút phức tạp, nói chuyện qua điện thoại cũng không rõ ràng. Không phải vừa rồi cậu mới nói cậu đang ở sông Trường Giang sao? Vậy trước tiên cậu cứ tới gần động Lục Thiên trước, vừa hay ta cũng ở đó. Cậu đến thì gửi định vị cho ta, ta lái xe tới gặp cậu."
"Được." Tôi đáp.
Sau vài câu nói đơn giản với Dương Siêu, tôi cúp máy rồi quay sang bảo ông chủ mau chóng lái thuyền đến động Lục Thiên. Ông chủ gật đầu.
Trên đường đi tôi cũng không nghỉ ngơi nhiều, đến khoảng 8, 9 giờ tối, tôi lấy điện thoại gọi cho Dương Siêu thống nhất vị trí, sau đó chuẩn bị xuống thuyền, Dương Siêu nói sẽ lái xe tới đây.
Ông chủ giúp tôi đem hòm đựng đầu rồng xuống, sau khi trả lại tiền cọc cho tôi, ông ta lái thuyền rời đi.
Ở đây có thể nhìn thấy ngọn núi chứa động Lục Thiên ở phía xa xa, nhưng bởi vì quá xa nên chỉ có thể nhìn thấy một chút đỉnh núi mà thôi. Ý của Dương Siêu là tôi không nên đến quá gần. Thật sự là như vậy vì thoạt nhìn, gần động Lục Thiên này một con thuyền cũng chẳng có. Xem ra vài ngày gần đây thật sự xảy ra chuyện rồi. Chỉ là vì ăn huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957231/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.