🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu trời dần tỏ, trong phòng sáng lên.



Tựa như trải qua một giấc mộng thật dài, khi tỉnh lại, ý thức Văn Tuyết vẫn chìm vào hốt hoảng, không biết hiện tại đang ở đâu.



Khi tầm mắt rõ ràng hơn, thứ đầu tiên Văn Tuyết nhìn thấy là khuôn mặt của cậu bé, đôi mắt như hai hạt đậu nhìn chằm chằm vào cô, cách cô chỉ một gang tay.



Văn Tuyết hoảng sợ, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm mới chợt nhận ra đây là Phương Xuân Sinh.



“Em ngồi ở đây làm gì?” Cô nghiêng người vỗ nhẹ ngực, thở phào một hơi, hỏi cậu bé: “Anh trai em đâu?”



Phương Xuân Sinh đứng dậy chỉ về phía sau cô.



Một hình ảnh loé lên trong tâm trí Văn Tuyết, cô bỗng dưng đơ người, chậm chạp quay ra sau —



Phương Hàn Tẫn vẫn đang ngủ.



Anh dựa vào đầu giường, một tay đặt ngang gối, tay kia vốn đang đặt ở eo cô.



Thảo nào lúc cô ngủ cứ thấy tê người, gối thì cứng, eo thì bị thứ gì đó kẹp chặt, sau lưng cứ như bị một tấm chăn điện quấn lấy, mướt mát mồ hôi.



Ký ức ùn ùn kéo đến, cô nhớ ra hình như đang lúc buồn ngủ thì có ai đó ôm lấy cô từ phía sau.



Bản thân cô cũng nép vào lòng người đàn ông, giọng phụng phịu như đang làm nũng: “Mấy hôm rồi em không tắm, người hôi lắm.”



Người nọ đã trả lời thế nào?



Dường như anh nở nụ cười khẽ, giọng khàn như làn gió nhẹ nhàng lướt qua tai: “Chả sao, mấy hôm nay anh cũng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-trong-suong-mu/2912457/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đoàn Tàu Trong Sương Mù
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.