"Thầy Chu, đầm lau sậy cạnh trường vui lắm. Tan học thầy đến đó cùng bọn em được không?" Trong giờ giải lao, một nhóm học sinh tụ tập vây quanh Chu Tích làm ầm ĩ.
Chu Tích mỉm cười đỡ lấy một đứa trẻ đang nhảy lung tung sắp ngã: "Được rồi, tôi cũng muốn xem nó vui đến mức nào."
Tan học, Ngô Viễn mở cửa lớp ra, nhìn thấy Chu Tích đang tươi cười đứng ngoài cửa cùng một đám hài tử
"Đi? Đi đầm lau sậy."
Mấy đứa trẻ cùng Ngô Viễn chèo thuyền, Chu Tích ngồi ở đuôi thuyền. Lau sậy um tùm, xanh tươi khắp nơi, thuyền đi trên con đường do lau sậy mở ra, Chu Tích thỉnh thoảng đưa tay chạm vào làm gợn lên những gợn sóng.
Thuyền chạm nhẹ vào bờ rồi dừng lại, Ngô Viễn nhảy lên bờ, dựa vào gốc cây lấy sáo ra thổi, tiếng sáo du dương vang lên, lũ trẻ ngừng thổi, chăm chú lắng nghe tiếng sáo. Đầm lau sậy, đêm hè, tiếng sáo, sau khi thổi một bài hát, Ngô Viễn mở mắt ra, Chu Tích bắt gặp ánh mắt của hắn, cậu cảm giác ánh mắt đó như nhìn thấu nội tâm của cậu, nhìn thấu những cảm xúc giằng xé trong lòng cậu. Ngô Viễn sải bước về phía Chu Tích:
"Cậu có khỏe không, thầy Tiểu Chu?"
"Nghe rất hay, hóa ra cậu biết thổi sáo."
Chu Tích vỗ tay từ tận đáy lòng, lũ trẻ cũng bắt chước Chu Tích vỗ tay, ồn ào nói chưa nghe đủ.
"Biết một chút, tôi sẽ thổi một bài khác."
....
Ngày 6 tháng 8 năm 2008 Ngày trong xanh đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-di-ve-phia-tay/2737664/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.