Ung Trạch bất công một cách trắng trợn quá đáng, đây là một sự thiên vị ở cấp độ cao. Mọi người liếc nhìn nhau, ai cũng thấy trong mắt đối phương hai chữ nghiêm túc.
Tuyệt đối không được để Ung Trạch thực hiện được!
Ung Trạch quay người úp mặt vào thân cây, nhàn nhạt nói: "Tôi sẽ bắt đầu đếm ngược..."
Mọi người hướng mặt vào phía trong nhà, chuẩn bị thật tốt tư thế lấy đà để chạy, sự khẩn trương này cũng lây sang U U, khuôn mặt nhỏ nghiêm lại hơi khụy gối, tùy thời nhấc bước chạy đi.
Cố Lâm: "Em không cần lấy đà, mấy cái chỗ em chọn để trốn đều là nơi đầu tiên bị thấy."
U U: "Không cần anh quan tâm!"
Khi âm thanh đếm ngược của Ung Trạch vang lên, ngoài Thẩm Tịch Xuyên thì những người khác lập tức chạy đi trong nháy mắt, rất có loại khí thế dốc toàn lực công phá quân địch trong một trò chơi trốn tìm nhỏ.
Xe lăn của Thẩm Tịch Xuyên chậm rì rì chạy theo sau, cậu không giống những bạn nhỏ khác, xe lăn quá lớn, muốn thắng trò này thì cậu phải dùng trí.
Sau đó Thẩm Tịch Xuyên cố ý dừng lại, tự hỏi cậu nên trốn ở vị trí số một đã phát hiện trước đó hay là địa điểm thứ ba.
Nhưng không ngờ được cậu đi chậm như vậy mà lúc vào trong, U U còn chưa trốn xong.
Bé trốn trong dãy tủ ở cuối hành lang, vừa lấy đồ trong một ngăn tủ nhỏ bỏ ra ngoài, vừa nhét bản thân vào trong, cẩn thận đóng cửa tủ lại.
Thẩm Tịch Xuyên: "..." Nếu Ung Trạch nhìn thấy giẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385207/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.