Đổng Gia Hữu bị cạo tóc cùng lắm thì cạo trọc luôn, mấy đứa nhóc cạo trọc đầu thì không bị ảnh hưởng gì, nhiều nhất chỉ bị chê cười vài ngày, sau đó tóc sẽ dài trở lại.
Nhưng cha Đổng còn phải đến công ty đó!
Trong công ty có đến hàng trăm người, một cái đẩy này của U U, chắc chắn phần tóc còn lại cũng không thể giữ được.
Chẳng lẽ ông ta phải mang theo cái đầu trọc để gặp cấp dưới và khách hàng hay sao?
Nghĩ đến chuyện này, cha Đổng suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ, đến khi định thần lại thì cảnh sát đã đưa đám trẻ ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại vài vị cảnh sát vỗ vỗ vai ông ta:
"Giờ này tiệm cắt tóc còn chưa đóng cửa, anh mau đi cắt tóc đi."
Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, Cố Khải Châu cũng đưa tới một tấm chi phiếu.
"Con gái tôi đã gây thêm phiền phức cho anh rồi, trẻ nhỏ không hiểu chuyện, mong anh thông cảm, bây giờ cũng không còn sớm nữa, chúng tôi về trước đây."
Phải nói rằng với thân phận con nít, tự nhiên chúng lại có điều kiện làm việc ác, nhất là một cô bé ngây thơ như U U, cho dù có cạo đầu của người lớn thì họ cũng không thể làm gì bé.
Cha Đổng không thể nổi giận, chỉ có thể chửi rủa vài câu.
Sau đó xé tấm chi phiếu Cố Khải Châu vừa đưa thành từng mảnh.
Đứng ở phía sau ông ta, bà Đàm lặng lẽ quan sát một hồi lâu.
Bà với cha Đổng là gia đình chắp vá. Đổng Gia Hữu là con trai vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385171/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.