Mặc dù cô được tuyển thông qua cuộc thi đặc biệt, học phí được miễn hoàn toàn, nhưng chi phí cho lớp học theo sở thích này thì nằm ngoài phạm vi của học bổng.
Ba lớp học được yêu thích nhất kia đều rất tốn kém, cô không có đủ khả năng, nhưng trượt patin thì không tốn tiền, chỉ cần tự mình bỏ tiền mua một đôi giày patin là được.
Chị gái cạnh nhà Khương Đường có một đôi không dùng đến, cô có thể xin chị ấy.
"Vậy tớ cũng chọn trượt patin luôn!" U U không suy nghĩ thêm nữa, bé gấp tờ đơn lại bỏ vào hộc bàn, không có ý định mang về nhà.
Khương Đường có chút kinh ngạc: "Cậu.. Cậu không chọn lớp múa ba lê sao?"
U U nghiêng đầu: "Tại sao lại chọn múa ba lê?"
Bởi vì cậu chính là một vũ công ba lê!
Trong trí nhớ của Khương Đường, mặc dù U U không phải là một vũ công ba lê chuyên nghiệp nhưng lại có thiên phú hơn người, dù chỉ là người được đào tạo nghiệp dư nhưng cậu ấy lại thu được những giải thưởng không nhỏ ở các cuộc thi trong nước.
Lúc học cấp ba, mỗi lần có hoạt động văn nghệ lớn đều không thể thiếu tiết mục cố định là múa ba lê của Cố U U.
Khương Đường hoàn toàn không hiểu nổi lựa chọn của U U, cô thậm chí còn cảm thấy Cố U U đang lừa cô.
"Học khiêu vũ thì chẳng thể cùng chơi với cậu nữa, chúng ta đã là bạn tốt, sao có thể tách ra chứ?"
U U đã dọn xong sách vở, trước khi đi còn không quên nhấn mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385151/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.