Mặc dù U U vô cùng cảm động trước sự nhiệt tình của bạn cùng bàn nhưng bé vẫn khéo léo từ chối món quà nhỏ từ Khương Đường.
U U cầm hai chiếc bình nhỏ đi lấy nước rồi quay lại đặt một bình lên bàn của cô.
Dường như Khương Đường có chút ngạc nhiên.
"Cảm ơn cậu."
U U nở nụ cười: "Không có gì!"
Mang theo kính lọc dành cho nhân vật phản diện, Khương Đường bị nụ cười của bé làm tê dại cả da đầu, nhịn không được liếc nhìn bình nước kia.
Bên trong.. Chắc không có bột phấn hay nước bọt linh tinh gì chứ..
U U chẳng hề hay biết cô bạn cùng bàn đang suy đoán điều gì, chỉ ôm bình nước của mình vừa uống từng ngụm vừa dùng đôi mắt cong cong đầy ý cười nhìn cô.
Khương Đường: Là do cô nghĩ nhiều à?
Chuông vào lớp nhanh chóng vang lên.
Tiết này là tiết toán, U U vô cùng để tâm đến môn học này, bởi vì trước khi đi học, Việt Minh có nói rằng bé chẳng có chút nhạy bén gì với các con số, cho nên so với các bạn học khác thì bé phải cố gắng nhiều hơn mới không bị tụt lại phía sau.
Tuy rằng U U không có quá nhiều thiên phú với chuyện học hành nhưng bé lại rất nghe lời, thế nên, khi tiếng chuông vào lớp vang lên, mặc dù bé vẫn rất muốn nói chuyện với Khương Đường nhưng U U vẫn ngoan ngoãn im lặng.
Khương Đường nhẹ nhàng thở phào.
Toán lớp một chỉ là những kiến thức rất cơ bản, bắt đầu học những con số đếm trong phạm vi một trăm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385150/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.