Ngồi trên lưng sư tử, bé cũng không cảm thấy bị xóc nảy quá mức kịch liệt.
Sư tử cố tình phóng nhẹ bước chân khi đáp xuống đất, U U nắm chặt lông mao của nó cũng không bị lung lay.
Thậm chí bé còn dư sức vươn cái đầu nhỏ từ đám lông xù xù, tò mò quan sát cảnh sắc xung quanh đang không ngừng thay đổi.
Oa..
Không ngờ bé lại đang cưỡi trên lưng sư tử ngắm phong cảnh..
So với ô tô và Transformers gì đó mà Sầm Tùy thích thì cái này tốt hơn nhiều!
"Chơi thật vui!"
Nghe bé vui vẻ cười khanh khách, Ung Trạch cũng có chút ngoài ý muốn với lá gan lớn của bé.
Cậu đã ở núi Trường Trạch rất lâu, mấy năm gần đây mới bắt đầu chậm rãi tiếp xúc với xã hội loài người, đặc biệt là sau khi quen biết với U U, hiểu biết mới trở nên phong phú hơn.
Không giống yêu quái, con người phát triển ngược hướng với các loại sinh vật khác.
Khi con người còn nhỏ đã có dũng khí xuống sông bắt cá, leo cây hái quả, cậu cũng từng gặp một đứa bé dùng tay bắt rắn.
Nhưng mà khi lớn lên, hình như cái gì con người cũng sợ.
Sợ sâu bọ, sợ bùn đất làm dơ quần áo, sợ nói lời thật lòng với người khác, ngay cả khóc cũng sợ bị người khác nhìn thấy.
Rất nhiều lúc, hình như các bạn nhỏ càng dũng cảm hơn một chút.
Dù sao, khi U U nhìn thấy yêu quái biết nói cũng không bị dọa sợ tới mức khóc lóc thảm thiết, điều này khiến Ung Trạch, người biết rõ năng lực khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385120/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.