Editor: Gin
Beta-er: Thiên Bách Nguyệt
Thì cậu ta lại thấy U U quay ngược quyển sách tiếng anh kia về phía cậu, nhẹ giọng hỏi:
"Anh Việt Minh, tất cả mọi thứ trong này anh đều biết hết sao?"
Việt Minh dừng một chút, chần chờ đáp: ".. Biết."
"Oa!"
Bé buông sách xuống, dùng một loại ánh mắt cực kỳ sùng bái và khao khát nhìn cậu, vỗ vỗ tay.
"Anh thật là giỏi."
Bé rất nghiêm túc ngồi trên băng ghế, tư thế vỗ tay giống như một học sinh tiểu học vô cùng gương mẫu.
"Mấy cái kí tự y hệt con nòng nọc này thật là khó nhớ, ba em dạy chữ cái cho em mà em vẫn chưa nhớ nổi, vậy mà anh có thể biết hết tất cả từ đơn luôn."
"..."
Thì ra em ấy còn chưa học được từ đơn.
Việt Minh không nói gì, nhưng trong lòng cậu ta lại rất hâm mộ U U có một người cha có thể dạy tiếng anh cho bé.
Còn cha cậu sau khi về nhà thì chỉ biết xem TV, chơi di động, lúc cậu làm bài tập ông ấy còn vừa xem mấy video hài hước vừa lớn tiếng cười to, không quan tâm đến bất kì ai khác.
Cha cậu ta sẽ không bao giờ dùng tiếng anh để nói chuyện với cậu, cũng không bao giờ dạy cậu ta học thuộc từ đơn.
U U không biết tâm trạng phức tạp của Việt Minh, cái đầu nho nhỏ của bé không thể nào hiểu được những phiền não kia của Việt Minh.
".. Mọi người đều rất thông minh, chỉ có U U là không biết gì cả, giáo viên của em còn mách mẹ em là em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385100/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.