Chương trước
Chương sau
".. Mùa hè đến rồi, tất cả mọi người đều đã mặc quần áo mát mẻ. Những chú cừu nhỏ do các nông dân của chúng ta nuôi, cũng đã đến lúc phải thay áo rồi.."
".. Vì vậy, nhiệm vụ hôm nay của mọi người chính là cạo lông cừu trong trang trại!"
Điềm Điềm tò mò hỏi: "Tại sao lại phải cạo lông cừu? Bọn chúng có đau không?"
Joe thành thật nói: "Cháu, bọn cháu sẽ không cạo, bọn chúng sẽ đau."
Mấy đứa nhóc thật sự rất hồn nhiên và đáng yêu.
Tuy nhiên, điều mà U U nói lại là: "Hu hu, cháu không muốn, bọn chúng sẽ đá cháu!"
Khán giả không nhịn được cười:
【 Bóng ma từ heo con và những con ngỗng có thể sẽ trở thành cơn ác mộng thời thơ ấu của U U. 】
【 Rõ ràng U U đáng yêu thế này, tại sao lại có thể chất kỳ lạ như vậy? 】
【 Hahahaha đáng thương thật nhưng xin lỗi, tui chỉ thấy vừa tội nghiệp vừa buồn cười hahaha. 】
【 Haha, cũng không biết tại sao mỗi khi nhìn thấy U U khóc tôi lại muốn cười, xin lỗi cục cưng, mẹ vẫn yêu con nha! 】
Nhiệm vụ lần này quy định vẫn giống như trước đây, mấy ông bố được chia thành hai đội, bởi vì có một đứa trẻ nhỏ tuổi như Đinh Nghiêu nên Cố Khải Châu ở cùng một nhóm với ba Điềm Điềm, còn lại là gia đình ba người Tiểu Tỏa, Joe và ba Chu Chu một nhóm.
Luật chơi là trong vòng một giờ, đội nào cạo được nhiều lông cừu hơn thì đội đó thắng.
Trước khi cạo lông cừu, nhân viên của trang trại sẽ hướng dẫn mọi người cách cạo lông cừu như thế nào cho nhanh chóng và an toàn.
".. Điềm Điềm nhìn kìa, họ không phải là dùng kéo để cắt, vì thế sẽ không làm cừu nhỏ bị thương.."
Ba Điềm Điềm nhẹ nhàng giải thích với con mình.
Còn U U thì mếu miệng, quay đầu nói với Cố Khải Châu:
"Con cừu lớn quá, đá người chắc chắn rất đau, huhu."
Cố Khải Châu: "Không lớn không lớn, chỉ là trông có vẻ lớn thôi.."
Tổ chương trình cũng sợ thể chất mời gọi động vật tấn công khó giải thích của U U, cho nên các nhân viên an ninh luôn túc trực ở nơi mà camera không quay đến được, bất cứ lúc nào cũng có thể kịp thời phản ứng, nếu đàn cừu lại đuổi theo bé thì họ có thể nhanh chóng giải quyết.
Trong khi đàn cừu đang từ từ gặm cỏ, Cố Khải Châu tìm một con cừu nhỏ nhất, muốn cho U U thử đến gần xem sao.
Chú cừu nhỏ lông trắng như tuyết, không cao bằng U U, đôi tai dài mảnh, màu hồng phấn, ghép lại giống như một chiếc nơ hình con bướm.
Nó một bên vừa nhai cỏ, vừa nhìn U U với đôi mắt nhỏ tròn xoe.
Thật kỳ diệu, đôi mắt nhỏ của nó so với những con cừu khác có chút linh tính hơn, trông kỳ lạ lại dễ thương.
Đinh Nghiêu người đứng gần U U nhất cũng nín thở, nhìn bé run rẩy vươn bàn tay–
Đặt lên đỉnh đầu mềm mại của chú cừu non.
Sau đó, cừu con cười.
Vốn dĩ U U đang sợ đến mức rụt cổ lại cũng sững sờ.
Bé lẩm bẩm: ".. Nó mỉm cười."
Cố Diệu Diệu và Đinh Nghiêu đứng gần đó cũng nhìn thấy.
Cừu con cong đôi mắt nhỏ tròn xoe lại, khóe miệng hơi nhếch lên, thật sự là giống như con người cười.
"Nó cười.."
U U không dám tin lặp lại lần nữa.
Không những thế, chú cừu con đang cười còn chủ động dụi đầu vào lòng bàn tay U U, khiến bé sợ mìnhi mức suýt nữa thì rụt tay lại.
Nhưng một lúc sau, bé phát hiện ra rằng con cừu đang thật sự muốn gần gũi với mình.
Cố Khải Châu cũng hiếm khi nhìn thấy những con vật nhỏ sẵn sàng đến gần U U, vì vậy ông thử buông bé từ trong lòng mình xuống.
U U ngồi xổm xuống trước mặt nó rồi đưa tay chạm vào đầu nhỏ mềm mại của cừu con.
"Cậu, cậu thật sự không sợ mình, cũng không đuổi mình sao?"
Cừu nhỏ vừa nhai vừa nghiêng đầu nhìn bé.
U U thấy nó thực sự hiền, không làm khó bé thì vui vẻ đến mức khoa tay múa chân.
"Vậy, vậy nếu cậu thật sự không bắt nạt mình, mình cũng không bắt nạt cậu, chúng ta móc ngoéo đi."
Suy nghĩ của trẻ con thật sự rất hoang đường, Cố Diệu Diệu vừa định nhắc nhở rằng con cừu này chỉ có chân, không thể nào móc ngoéo được, vả lại nó cũng không hiểu bé đang nói về cái gì.
Giây tiếp theo, con cừu thực sự duỗi ra một cái móng, nhẹ nhàng đặt lên đầu gối của U U.
Cố Diệu Diệu: !
"Móc ngoéo! Không được rút lời nha!"
Hình ảnh bé con ngoéo tay với cừu nhỏ vô cùng bình yên, đến khán giả trước màn hình cũng phải cảm thán:
【 Trẻ con thật là ngây thơ】
【 Bé cừu dễ thương vậy, cũng là một nhóc tí hon huhu, tôi muốn nuôi một con cừu! 】
【 Ahhhh, đây là truyện cổ tích Disney gì thế! U U là một công chúa Disney đang chạy trốn* sao? 】
(*Một filter từng hot ở Trung)
U U vui mừng vô cùng, duỗi tay móc ngoéo với.. móng chân cừu nhỏ, quay đầu lại nói với Cố Diệu Diệu:
"Chị ơi, chị ơi! Em đã móc ngoéo với cừu nhỏ rồi! Bây giờ bọn em là bạn tốt của nhau, chị có muốn làm bạn tốt của cừu nhỏ không ạ?"
Cố Diệu Diệu: . Em gái nhỏ à, em cho chị nướng nguyên con cừu để ăn thì có khả năng chị sẽ hứng thú, chứ em bảo chị làm bạn với cừu nhỏ thì thật sự là làm khó chị đây rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ của U U, cuối cùng Cố Diệu Diệu cũng chọn không nói chuyện mình thèm cừu nướng nguyên con cho bé.
U U không biết gì về những suy nghĩ xấu xa của chị gái mình, hạnh phúc ôm lấy người bạn thân đầu tiên của bé.
"Mình tên U U, cậu tên gì?"
"Ồ, cậu không có tên, vậy mình gọi cậu là Miên Miên được không?"
"Miên Miên, bọn mình đi cạo lông, cạo lông có đau không? Giống như việc bọn mình cắt tóc không?"
"Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau tham gia cuộc thi nhé!"
Mặc dù cừu nhỏ một tiếng cũng chưa từng kêu, nhưng Cố Diệu Diệu nhìn bầu không khí hết sức hòa hợp giữa hai người, luôn cảm thấy như thể họ có thể giao tiếp rất dễ dàng.
* * * Có lẽ đây là sóng điện đặc biệt giữa trẻ con và động vật nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.