Edit & Beta by Thiên Bách Nguyệt 
**** **** 
" Rời giường đi, sao mà em vẫn còn ngủ vậy! " 
Xoạc -- 
Rèm cửa bị Cố Diệu Diệu kéo ra, ánh sáng sáng ngời chiếu sáng toàn bộ phòng ngủ. 
Cố Diệu Diệu quay đầu lại nhìn cục bột nho nhỏ tròn tròn rụt rụt vào ổ chăn, không lưu tình chút nào bước tới xốc lên một góc chăn, cúi đầu nhìn bên trong hô to: " Lại không dậy chị sẽ xốc chăn. " 
Người trong chăn giật giật, trái lăn một chút, phải lăn một chút, đem chính mình bọc thành tằm cứng, giống như như vậy sẽ không sợ bị người xốc chăn lên. 
Cố Diệu Diệu liền đem cả người lẫn chăn đều ôm lên. 
Từ trong chăn vươn ra một cái đầu dưa nhỏ tóc tai lộn xộn. 
U U vẻ mặt buồn ngủ, đáng thương vô cùng nói: " Chị, em buồn ngủ lắm... " 
Bị phá rối không ngủ được, U U ủy khuất mếu máo, cứ như giây tiếp theo sẽ lập tức khóc lên. 
Tối hôm qua bé lại mơ, hại bé cả một đêm đều không được ngủ ngon. 
Cố Diệu Diệu ghé vào mép giường, chọc chọc khuôn mặt mềm mại của U U, nhẹ giọng nói: "Còn không chịu dậy chị sẽ đem sữa bò vị dâu tây của em uống sạch! " 
!!! 
U U là người 'nhớn' có thể không ngủ! 
Nhưng sữa bò vị dâu tây không thể không uống! 
U U tức khắc mở mắt ra, gian nan mà bò ra khỏi chăn. 
Ăn cơm sáng xong, U U cùng Úc Lan nằm ườn ra trên sô pha xem phim truyền hình. 
Trong tay còn ôm một hộp bắp rang bơ vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385033/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.