Cố Nặc Nhi không phục, nâng khuôn mặt nhỏ mượt mà lên.
Hai trong mắt của bé như hai viên đá quý màu đen, ánh lên kiên định, không có chút nào lo sợ.
Tiểu gia hoả chống nạnh: “Muội biết chứ! Nhưng mà gấu đen sẽ không cắn được muội!”
Dạ Tư Minh hơi nâng môi, cười một nụ cười châm chọc.
“Không biết trời cao đất dày, nếu không phải ta kịp thời tới thì nó đã cắn rớt tay ngươi rồi.”
Cố Nặc Nhi phồng má, dường như muốn chứng minh.
“Tư Minh ca ca, huynh xem đây! Nặc Bảo không có lừa huynh.”
Tiểu gia hoả một lần nữa nhào vào trong lồng sắt, vươn tay nhỏ vào trong, làm như sẽ đủ để đến gấu đen.
Nhưng hiển nhiên gấu đen đang sợ thiếu niên đứng bên cạnh bé.
Tròng mắt chuyển qua chuyển lại, muốn thử thăm dò nhưng không dám tiến lên.
Cố Nặc Nhi vô cùng tức giận, sốt ruột đến hỏng rồi.
“Gấu đen gấu đen, lại đây.”
Dạ Tư Minh uy hiếp: “Ngươi dám.”
Tay hắn sờ chuỷ thủ bên hông, dường như muốn chuẩn bị cho gấu đen một đòn chí mạng.
Giọng nói bập bẹ của Cố Nặc Nhi nôn nóng thúc giục: “Gấu đen gấu đen, ta biết ngươi không thoải mái, ngươi lại đây, ta giúp ngươi nha.”
Dạ Tư Minh phản đối.
Tuy rằng gấu đen không hiểu, nhưng nó không tiến tới, một lúc lại nhìn Cố Nặc Nhi, một lúc lại nhìn Dạ Tư Minh.
Cuối cùng, con gấu khổng lồ này chỉ có thể lựa chọn đi đến một góc trong lồng sắt.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-tieu-kieu-cua-baba-bao-quan/3454809/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.